Chương trước
Chương sau
Giọng Dực Xà Vương lạnh lẽo quanh quẩn trong thiên địa:

- Tiểu tử, nếu ngươi đột phá trong địa bàn của Dực Xà Vương vậy hãy làm tiểu đệ của ta đi.

Phân thân Toản Địa Giáp quay đầu lại:

- Là Yêu Vương?

Đôi mắt vàng tràn đầy lạnh lùng cùng bá đạo, Dực Xà Vương muốn nó là tiểu đệ?

Lâm Tiêu rất muốn biết lý do thú triều trong Sơn mạch Liên Vân mấy tháng gần đây, mãi mà không có cách nào, giờ thấy Dực Xà Vương thì hắn nảy ý kiến.

- Dực Xà Vương phải không? Bản vương vừa mới đột phá, đang thiếu tùy tùng. Tốt lắm, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là tùy tùng của Kim Giáp vương ta!

Dực Xà Vương là Yêu Vương trong Sơn mạch Liên Vân, nó hiểu biết tin tước hơn xa yêu thú bình thường.

Dực Xà Vương nổi giận:

- Ngông cuồng!

Dực Xà Vương là Yêu Vương thế hệ trước trong phạm vi mấy vạn dặm, chưa từng có Yêu Vương mới lên nào dám nói bỗ bã với nó.

- Hừ! Đột phá trong chốn hoang vắng, chắc không phải tử duệ của cường giả Yêu Vương cung nào. Cho nó bài học, để nó biết cái gì gọi là phục tòng.

Ánh mắt Dực Xà Vương lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, bản vương đại nhân rộng lượng, cho ngươi một cơ hội nữa. Hãy thần phục bản vương, nếu không bản vương sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận.

Lâm Tiêu thầm buồn cười:

- Bản vương cũng cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn trở thành của bản vương tùy tùng đi.

Yêu Vương sau khi đột phá Yêu Vương thì trí tuệ tăng nhiều, thậm chí có thể nói tiếng người, hóa thành hình người. Giọng điệu của Dực Xà Vương không khác gì cường giả nhân loại.

Dực Xà Vương mất kiên nhẫn:

- Muốn chết!

Cơ thể khổng lồ như ngọn núi di động, Dực Xà Vương hung hăng nhào hướng Phân thân Toản Địa Giáp.

- Muốn chiến? Vậy chơi với ngươi. Nếu ngươi không phục thì bản vương đánh đến khi nào ngươi phục mới thôi!

Lâm Tiêu không rõ ràng phân loại yêu thú trong Sơn mạch Liên Vân nhưng hắn biết yêu thú càng chú trọng cường giả làm vua hơn nhân loại, đây là cách sinh tồn trần trụi nhất trời sao.

Lâm Tiêu rất muốn biết thực lực của Phân thân Toản Địa Giáp sau khi đột phá.

Ầm ầm ầm!

Hai Yêu Vương va chạm mạnh trong không trung.

Vù vù vù!

Dực Xà Vương quẫy đuôi thô to. Không gian dao động, cái đuôi dài vượt qua khoảng cách không gian chớp mắt đến trước mặt Phân thân Toản Địa Giáp.

Vẻ mặt Phân thân Toản Địa Giáp lạnh băng, thò vuốt nhọn màu vàng đập mạnh vào cái đuôi của Dực Xà Vương.

Vang tiếng nổ điếc tai, cơ thể khổng lồ của Dực Xà Vương lăn ra ngoài đập vỡ mấy ngọn hoang sơn màu đen. Đá vụn bay đầy, tiếng nổ ầm ĩ. Phân thân Toản Địa Giáp thì chỉ lùi trăm thước, thân hình không lung lay.

Dực Xà Vương hết hồn:

- Sao có thể như vậy?

Dực Xà Vương chật vật bay lên cao, con ngươi vàng sậm dựng đứng nhìn Lâm Tiêu chằm chằm. Lực lượng của đối phương mạnh vượt sức tưởng tượng của Dực Xà Vương, nó rất khó tưởng tượng một Yêu Vương chỉ mới đột phá Sinh Tử cảnh sao mạnh đến thế.

Dực Xà Vương căm hận thầm nghĩ:

- Chắc vì nó giỏi lực lượng nên mới dùng sức mạnh ức chế được ta. Dực Xà Vương ta sẽ cho nó mở mắt thấy tốc độ đáng sợ!

Khác với thủ đoạn công kích, cảm ngộ áo nghĩa thiên biến vạn hóa của cường giả nhân loại, công kích của Yêu Vương đơn điệu, đa phần tập trung ở cá mặt sức mạnh, tốc độ, phòng ngự. Vài Yêu Vương giỏi lực lượng sau khi đột phá có thể vượt một vài Yêu Vương thế hệ trước.

Dực Xà Vương vặn người, các lực lượng không gian hư vô khuếch tán. Đôi cánh trên lưng Dực Xà Vương vỗ đập, nó biến mất trong không trung.

Vù vù vù!

Các công kích vô hình từ bốn phương tám hướng ập đến làm người ta không phân biệt được phương hướng, uy lực kinh người.

Lâm Tiêu nhếch mép:

- So tốc độ sao?

- Yêu Dực Cửu Trảm!

Vù vù vù!

Lâm Tiêu thi triển Yêu Dực Cửu Trảm lấy từ truyền thừa của Kim Bằng đại thánh. Phân thân Toản Địa Giáp hóa thành các tia sáng vàng giao nhau cắt hư không.

Ầm ầm ầm!

Dực Xà Vương vốn vào hư không chật vật bị văng ra ngoài, cơ thể khổng lồ rậm rạp vết thương, máu chảy ròng ròng.

Dực Xà Vương quá giật mình, nó không ngờ về mặt tốc độ cũng không chiếm được ưu thế gì.

Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh băng, hắn không kinh ngạc trước kết quả này. Đùa, Yêu Dực Cửu Trảm là tuyệt học của Kim Bằng đại thánh đẳng cấp yêu thánh, uy lực mạnh khó lường, đối phó Yêu Vương đệ nhất trọng bình thường như Dực Xà Vương dễ như chơi.

Dực Xà Vương mất hết mặt mũi, đôi mắt giận dữ tóe lửa:

- Khốn kiếp, ta đường đường là Yêu Vương tiền bối vậy mà không hàng phục được một tiểu tử mới lên, nếu đồn ra ngoài thì sĩ diện cao quý của Dực Xà Vương ta biết để đi đâu?

Răng rắc! Răng rắc!

Trong ánh mắt giật mình của Lâm Tiêu, Dực Xà Vương nhanh chóng rút nhỏ người, chỉ chớp mắt nó biến thành nam nhân cao to cao hai thước, lưng mọc cánh, mặt có vảy khó xem, hai tay là hai trảo sắc bén, cái đuôi dài ngoe nguẩy sau lưng kêu bộp bộp.

Dực Xà Vương lạnh lùng nói:

- Ta chờ xem lần này ngươi làm sao đấu với ta.

Dực Xà Vương vỗ cánh, bỗng chốc biến mất.

Sau khi cơ thể biến nhỏ tốc độ của Dực Xà Vương càng mau hơn.

Nỗi lòng Lâm Tiêu rung động:

- Biến thành hình người sao?

Lâm Tiêu biết rõ yêu thú đẳng cấp Yêu Vương có thể khống chế máu thịt hóa hình người, nhưng lần đầu tiên hắn được thấy tận mắt.

- Dựa vào mặt lý luận thì Phân thân Toản Địa Giáp của ta cũng có thể biến hình người.

Lâm Tiêu lòng máy động tập trung tinh thần vào người Phân thân Toản Địa Giáp. Cảnh tượng đáng sợ là khi Lâm Tiêu thúc giục áo nghĩa sinh tử chuyển đổi máu thịt, các cục thịt co rút theo ý nghĩ của hắn. Ngoài người Phân thân Toản Địa Giáp lấp lánh ánh sáng vàng, chậm rãi biến đổi.

Ầm!

Dực Xà Vương làm sao cho Lâm Tiêu có thời gian biến hóa? Hư không rung động, Dực Xà Vương đột nhiên hiện ra trước mặt Lâm Tiêu, cự trảo vỗ mạnh vào ngực hắn. Phân thân Toản Địa Giáp đang trong biến hóa bị vỗ lún xuống đất.

Lâm Tiêu không đánh trả, hắn chịu đựng Dực Xà Vương công kích, khống chế áo nghĩa sinh tử, cơ thể tiếp tục biến đổi.

Dực Xà Vương hú dài:

- Ha ha ha, tiểu tử, mới đột phá Sinh Tử cảnh đã muốn biến hình người, mơ tưởng viễn vông. Dực Xà Vương ta tư chất ngút trời, tuấn tú vĩ đại phải mất ba năm mới hoàn toàn nắm giữ thuật biến đổi máu thịt, ngươi thì đừng mơ.

- Ha ha ha! Nếu ngươi không đánh trả vậy Dực Xà Vương ta không khách sáo!

Dực Xà Vương điên cuồng công kích Lâm Tiêu.

Ầm ầm ầm!

Lâm Tiêu như cái bao cát bị Dực Xà Vương liên tục đánh đấm, cơ thể tưng lên tưng xuống trên nền đá đen cứng rắn. Mặt đất nứt ra cá khe rãnh dài mấy trăm thước.

Chỉ mấy giây Lâm Tiêu bị đánh trúng trăm lần, bụi bay mịt mù, đất rung núi chuyển.

- Thành công!

Vào phút chỉ mành treo chuông cuối cùng Lâm Tiêu thành công biến hình. Một nam nhân vạm vỡ cao hai thước, người đầy vảy giáp vàng, đôi sừng trên đầu, hai cánh vàng, đuôi to lao ra khỏi lòng đất, vẻ mặt hưng phấn.

Lâm Tiêu có nghe Long gia nói Yêu Vương đệ nhất trọng giống Vương giả nhân loại, mới nắm giữ một chút áo nghĩa sinh tử trọng sinh tứ chi, nên lúc biến hình sẽ giữ lại nhiều đặc điểm yêu thú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.