Uy lực một quyền vừa rồi cực kỳ khủng bố, hai áo nghĩa hoàn mỹ hợp lại với nhau. Nhưng không hiểu sao Lâm Tiêu trực giác Bách Lý Tỉ bệ hạ chưa hết sức.
Bách Lý Tỉ bệ hạ lắc đầu, thản nhiên nói:
- Không, chỉ dung hợp năm phần.
Lâm Tiêu giật mình kêu lên:
- Cái gì? Mới dung hợp năm phần?
Mặc dù trong lòng Lâm Tiêu có suy đoán nhưng nghe Bách Lý Tỉ bệ hạ trả lời thì hắn kiềm không được biến sắc mặt. Mới chỉ dung hợp năm phần, vậy còn dung hợp tám phần, mười phần thì sao? Sẽ đáng sợ đến cỡ nào?
Bách Lý Tỉ giải thích rằng:
- Ngươi có thể hỏi ra vấn đề vừa rồi nghĩa là bản năng ngươi cũng cảm nhận được. Thật ra Kinh Thế Hoàng Quyền của ta hay Lôi Chi Trừng Phạt của ngươi đều không chính thức dung hợp áo nghĩa và quyền hồn, đao hồn, chỉ đơn giản chồng hai cái lên. Dung hợp là dung hợp, chồng lên là chồng lên, hai thứ là khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Lâm Tiêu lẩm bẩm:
- Dung hợp và chồng lên, hai khái niệm khác nhau.
Như có sét đánh ngang mày, mắt Lâm Tiêu sáng lên, lòng rộng mở.
Mắt Lâm Tiêu sáng rực kích động hỏi:
- Bách Lý Tỉ bệ hạ, có thể lại luận bàn thêm không?
Bách Lý Tỉ bệ hạ mỉm cười nói:
- Đương nhiên có thể.
Thiên tài đúng là thiên tài, Bách Lý Tỉ nhìn ra được chiêu vừa rồi giúp Lâm Tiêu lĩnh ngộ dung hợp đao hồn và áo nghĩa, còn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2287060/chuong-1130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.