Chương trước
Chương sau
Tim Lâm Tiêu đập nhanh:

- Có chuyện như vậy sao?

Lâm Tiêu nhíu mày. Bách Lý Tỉ là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, ánh mắt của gã sẽ không nhìn sai.

Lâm Tiêu luôn thấy lạ tại sao đảo Mê Thất có nhiều Nửa Bước Vương giả nhưng hiếm ai đột phá Sinh Tử cảnh, giờ hắn mới hiểu lý do. Nghĩ lại cũng đúng, dựa vào Tử Tuyền Thiên Thương Viêm phát ra lực lượng đột phá Nửa Bước Vương giả, tuy bọn họ nắm giữ áo nghĩa sinh tử nhưng cảm ngộ áo nghĩa sinh tử không sâu sắc, khó tránh khỏi khó khăn khi đột phá. Lâm Tiêu cần tìm cách giúp bọn họ nhận Tử Tuyền Thiên Thương Viêm tẩy lễ lần hai, áo nghĩa sinh tử hoàn mỹ hơn.

Lâm Tiêu đã biết điểm yếu của nhóm La Lương, lên kế hoạch giải quyết.

Những ngày tiếp theo mỗi ngày Lâm Tiêu đều luận bàn cùng Bách Lý Tỉ.

Chớp mắt nửa tháng qua đi.

Mỗi ngày Lâm Tiêu đều tiến bộ, tuy rằng tiến bộ có nhanh có chậm vẫn khiến người giật mình.

Cuối cùng Lâm Tiêu dung hợp lôi chi áo nghĩa, đao hồn đến sáu phần thì kẹt lại.

- Nhát đao kia đã đến cực hạn của ta. Không phải ta cảm ngộ dung hợp áo nghĩa không đủ mà vì tạo nghệ lôi chi áo nghĩa chưa đến đại thành.

Lôi chi áo nghĩa là áo nghĩa Lâm Tiêu lĩnh ngộ nhiều nhất, dù vậy hắn tham ngộ chỉ vẻn vẹn được sáu phần. Dù sao Lâm Tiêu mới đột phá Vương giả Sinh Tử cảnh có hai năm ngắn ngủi, bỏ ra thời gian tu luyện áo nghĩa sinh tử, áo nghĩa không gian, không có nhiều sức lực tham ngộ đao ý khác.

Ngày hôm đó luận bàn xong, Bách Lý Tỉ mở miệng nói:

- Lâm Tiêu, trẫm ở lại Quận Hiên Dật đã nửa tháng, cần phải đi.

Tiến bộ của Lâm Tiêu làm Bách Lý Tỉ giật mình, nếu có thời gian thì gã rất muốn chỉ điểm cho hắn nhiều hơn nữa. Nhưng Bách Lý Tỉ là vua Đế quốc Võ Linh, gã đi hơn nửa tháng đã là cực hạn. Đế đô như rắn mất đầu khó tránh khỏi hỗn loạn.

- Đa tạ trong nửa tháng nay bệ hạ chỉ giáo cho.

Nửa tháng qua Lâm Tiêu hiểu biết dung hợp áo nghĩa sâu sắc vô cùng, hắn hiểu rõ tấm lòng của Bách Lý Tỉ.

Lâm Tiêu mở miệng hỏi:

- Trước khi đi ta xin bệ hạ cho ta cảm nhận quyền hồn đệ nhị trọng, không biết có làm phiền bệ hạ không?

- Có gì mà phiền.

Bách Lý Tỉ cười nói:

- Cũng đúng, đao hồn của ngươi đã đến đệ nhất trọng đỉnh phong, ccảm nhận quyền hồn đệ nhị trọng có lợi cho đao hồn của ngươi đột phá. Chỗ này không tiện thi triển quyền hồn đệ nhị trọng, chúng ta đổi chỗ khác, đi tầng lôi bạo.

- Vâng!

Vù vù vù!

Hai luồng sáng bay vào tầng vân bạo, bay vút lên trên, nhanh chóng vào tầng lôi bạo tầng nằm trên tầng vân bạo.

Xẹt xẹt xẹt!

Trong lôi bạo tầng khắp nơi là tia chớp lượn lờ, lôi trì sôi sục, đủ loại lôi quang tàn phá. Các tia chớp giáng xuống ầm ầm điếc tai.

Phương xa, từng đợt hư vô điện xà, lôi điện giác long bơi trong lôi quang. Sâu hơn có cự long sấm sét khổng lồ do lôi quang màu lam tổ thành đang gầm gừ. Nhưng cảm nhận khí tức Vương giả từ Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ thì chúng nó sợ hãi chạy tứ tán không còn bóng dáng.

- Ở đây đi.

Bách Lý Tỉ hít sâu, đột nhiên có cự long màu vàng bay vọt ra. Cự long gầm lên, bóng rồng hỗn độn đánh nát lôi quang xung quanh.

- Lâm Tiêu, cẩn thận!

Nắm đấm phải rắn chắc oanh một quyền hướng tới Lâm Tiêu.

Ong ong ong!

Trên quyền ảnh có khí tức kinh khủng đến tột đỉnh tràn ra, khí tức kia mạnh hơn quyền hồn đệ nhất trọng gấp vô số lần. Uy hiếp đáng sợ càn quét, xẹt qua sóng gợn khuếch tán, lan tràn cực độ, chỉ chớp mắt đã vươn đến chỗ Lâm Tiêu.

Trong lòng dâng trào cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, Lâm Tiêu hoàn toàn phát huy uy lực Ma Long Quyền Sáo, Long Văn đao. Lâm Tiêu vận chuyển lôi chi áo nghĩa đến tột đỉnh, hắn dốc sức chém ra nhát đao.

Ầm!

Tia chớp mông lung, trước mũi đao của Lâm Tiêu đột nhiên xuất hiện vài cự long sấm sét to lớn, dẫn động lôi quang lung tung trong lôi bạo tầng va chạm với một quyền của Bách Lý Tỉ.

Ầm ầm ầm!

Một đoàn ánh sáng chói mắt từ trung tâm hai người đánh nhau khuếch tán. Lôi quang vô tận lấy Lâm Tiêu, Bách Lý Tỉ làm trung tâm điên cuồng tàn phá. Bốn phía sáng như ban ngày, con mắt không thấy gì.

Xẹt xẹt xẹt!

Xung lực mạnh mẽ đánh nát chân nguyên hộ thể của Lâm Tiêu, Thiên Mang Khải rung rinh. Chân nguyên tinh thần như nước xói mòn, cơ thể Lâm Tiêu rách nát không có miếng da lành lặn. Bách Lý Tỉ thì tốt hơn nhiều, một tấm thuẫn ánh sáng vàng hình thành trước mặt gã. Quang thuẫn rung bần bật chặn lại lực lượng đáng sợ, Bách Lý Tỉ bay ra mấy trăm thước.

Lâm Tiêu bất chấp người bị thương, hắn chìm đắm trong hiểu biết quyền hồn đệ nhị trọng, so sánh đao hồn của mình.

- Đây chính là quyền hồn đệ nhị trọng sao? Lực lượng thật khủng khiếp, so với quyền hồn đệ nhất trọng thì về mặt nào đều hơn rất nhiều. Uy lực không cùng trình độ, đao hồn của ta tuy đến đệ nhất trọng đỉnh phong nhưng còn kém xa đệ nhị trọng.

Lâm Tiêu đang cảm ngộ. Lâm Tiêu rất ngạc nhiên. Lúc trước phòng ngự của Bách Lý Tỉ suýt bị Lâm Tiêu công kích phá tan, khiến tinh thần gã kích động. Lâm Tiêu tu luyện lôi chi áo nghĩa, uy lực tăng gấp đôi trong lôi bạo tầng. Bách Lý Tỉ không dự đoán được điều này.

Bách Lý Tỉ vô cùng cảm thán rằng:

- Tiểu tử này tương lai không thể đo lường.

Lâm Tiêu tỉnh táo lại, toàn thân tắm trong lôi quang.

Lâm Tiêu thầm nghĩ:

- Chiêu vừa rồi gọi là Lôi Chi Tài Quyết đi.

Lôi Chi Tài Quyết là thức thứ hai Lâm Tiêu lĩnh ngộ lôi chi áo nghĩa, thức thứ nhất là Lôi Chi Trừng Phạt.

Hai người trở về Quận Hiên Dật, Bách Lý Tỉ chuẩn bị rời đi.

- Lâm Tiêu, ngươi là hy vọng tương lai của đế quốc, sau này ngươi rất có thể sẽ gặp một số nguy hiểm. Tuy rằng thực lực của ngươi đủ đối chiến với đỉnh Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng, nhưng gặp Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng vẫn sẽ chết chắc. Đây là một khối Thái Nhất Hoang Long phù, nếu gặp nguy hiểm sinh tử ngươi chỉ cần dùng chân nguyên kích phát là có thể giam cầm Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng bình thường trong giây lát. Dù gặp Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng đỉnh phong cũng có thể nhốt trong mấy giây, đủ cho ngươi có thời gian chạy trốn.

Bách Lý Tỉ lấy một khối phù văn cổ xưa ra khỏi không gian giới chỉ, đưa cho Lâm Tiêu. Trên phù văn toát ra khí tức hồng hoang. Rồng bay lượn, uy nghiêm bá đạo.

Lâm Tiêu ngần ngừ:

- Cái này . . .

Thái Nhất Hoang Long phù khác với Hư Không Châu lúc trước Bách Lý Tỉ tặng cho. Hư Không Châu chỉ là chí bảo chứa ấn ký Vương giả, Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng như Bách Lý Tỉ nhấc tay một cái là có. Thái Nhất Hoang Long phù là báu vật thật sự. Có thể nhốt Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng trong giây lát, giá trị của Thái Nhất Hoang Long phù trên cả một số binh khí Vương giả bình thường.

Bách Lý Tỉ nghiêm túc nói:

- Ngươi nhận đi. Ngươi là hy vọng của Đế quốc Võ Linh, ta không mong nghe tin ngươi chết. Hiện tại đế quốc chúng ta không có nhiều cường giả, đám người phân điện chủ Võ điện bị nhốt trong hoang dã cổ địa, nếu không thì lần trước thú triều trẫm đã không thỏa hiệp với Sơn mạch Liên Vân yêu tộc. Hiện tại có ngươi, trẫm xem như thấy tia sáng tương lai cho đế quốc. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, chỉ có thể sử dụng Thái Nhất Hoang Long phù một lần, dùng rồi liền mất hiệu quả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.