Chương trước
Chương sau
Khả năng thứ hai là đối phương sử dụng bí pháp gì rình ngó Lâm Tiêu cách vạn dặm, loại bí pháp này cực kỳ cường đại, thậm chí đánh lừa cảm giác của Bách Lý Tỉ bệ hạ.

Khả năng thứ nhất rất nhanh bị Lâm Tiêu xóa bỏ. Nếu đúng là Khôi Đấu lão tổ lén rình ngó Lâm Tiêu thì với thực lực nhỏ bé của hắn sẽ không phát hiện ra lão được, dù gì hai người cách biệt quá xa. Vậy chỉ còn khả năng thứ hai, xác suất rất lớn. Trên Đại lục Thương Khung có rất nhiều bí pháp, xuất hiện bí pháp như thế cũng không có gì lạ.

Điều này làm Lâm Tiêu nổi lòng cảnh giác. Lúc này không có nhiều cường giả muốn giết Lâm Tiêu, khả năng lớn nhất là Tiêu Dao Vương của liên minh ngầm. Nếu đúng là Tiêu Dao Vương thì Lâm Tiêu gặp nguy hiểm lớn.

- Phải tìm cách rời khỏi đây thôi.

Lâm Tiêu bình tĩnh ngồi xếp bằng, tâm linh trống trải, chìm vào không minh, bắt giữ cảm giác bị rình rập.

Trên ngọn núi to lớn, đôi mắt lấp lánh ánh sáng ngũ sắc của Linh Đồng Điêu khép kín.

Khi Linh Đồng Điêu vận chuyển linh đồng tuy ít tiêu hao yêu nguyên nhưng dù sao vẫn sẽ có, vì vậy nó cần nghỉ ngơi giây lát mỗi cách vài canh giờ rồi mới tiếp tục nhiệm vụ.

- Loại cảm giác này biến mất.

Khi Linh Đồng Điêu nhắm mắt lại Lâm Tiêu bỗng nhiên đứng lên, khoảng thời gian này hắn luôn cảm giác bị người rình, nhưng cứ mỗi cách một đoạn thời gian thì cảm giác đó sẽ biến mất. Hiển nhiên đối phương không thể luôn sử dụng bí pháp, Lâm Tiêu chỉ chờ giây lát ngắn ngủi đó.
Xẹt xẹt xẹt!

Lâm Tiêu thi triển Kính Tượng Phân Thân bỗng chia làm ba người, cùng xé rách hư không bay ba hướng.

Trên ngọn núi sâu trong Sơn mạch Liên Vân, Linh Đồng Điêu nghỉ ngơi giây lát sau lại mở mắt ra.

Ánh mắt vô hình bao phủ Quận thành Hiên Dật.

Cơ mặt Linh Đồng Điêu cứng ngắc:

- A?

Vì trong đôi mắt Linh Đồng Điêu không thấy bóng dáng Lâm Tiêu đâu.

- Nguy rồi!

Linh Đồng Điêu sợ hết hồn, vội tìm các góc Quận Hiên Dật.

- Không có, nơi này cũng không có!

Linh đồng cuả nó rình người khác vẫn dựa vào tầm mắt nên không thấy nhìn xuyên thấu kiến trúc trong thành trì, tuy nhiên vẫn có thể cảm nhận được khí tức của đối phương. Bây giờ khí tức Lâm Tiêu đã hoàn toàn biến mất khỏi Quận thành Hiên Dật.

Linh Đồng Điêu hét to:

- Đại nhân!

Huyết Ưng Vương lặng lẽ xuất hiện:

- Sao thế? Lâm Tiêu đã ra khỏi Quận thành Hiên Dật rồi hả?

Linh Đồng Điêu sợ teo tim báo cáo:

- Ta không tìm thấy bóng dáng Lâm Tiêu đâu.

- Cái gì?

Huyết Ưng Vương nổi khùng:

- Chuyện khi nào?

- Ngay vừa rồi.

Huyết Ưng Vương lạnh lùng quát:

- Vậy là tiểu tử kia đã rời khỏi Quận Hiên Dật, hành động đi!

Mắt Huyết Ưng Vương hung tợn dữ dằn.

Ầm ầm ầm!

Dưới chân núi có ba bóng yêu bay lên, ba Yêu Vương giống như Linh Đồng Điêu, đều là đẳng cấp Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng, yêu khí ngút trời. Năm Yêu Vương, bao gồm Huyết Ưng Vương cùng xé rách hư không bay hướng Quận Hiên Dật cách mấy vạn dặm.

Linh Đồng Điêu đột nhiên kích động hét to một tiếng:

- Đại nhân, ta đã tìm được!

Huyết Ưng Vương vội la lên:

- Ở đâu?

- Đằng trước bên trái hai vạn dặm.

- Đi!

Năm Yêu Vương đổi hướng bay nhanh tới đằng trước bên trái. Trong đó tốc độ của Huyết Ưng Vương nhanh nhất, khoảng cách hai vạn dặm đối với Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng như nó chớp mắt một cái là tới nơi. Khoảng hơn mười giây sau, thần hồn của Huyết Ưng Vương đã cảm giác được vị trí Lâm Tiêu ở.

- Tiểu tử đúng là ở chỗ này, chết đi!

Lúc này Huyết Ưng Vương đã quên lời dặn của đại ca Thanh Thiên Ngưu Mãng Vương, nếu chờ mấy Yêu Vương khác cùng đến sợ là Lâm Tiêu đã chạy mất. Chỉ cần Huyết Ưng Vương âm thầm giết Lâm Tiêu không để lại dấu vết thì không ai biết là nó giết hắn.

Đôi cánh đỏ rạch phá chân trời, Huyết Ưng Vương hoàn toàn giải phóng thực lực Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng đáng sợ của mình. Đôi cánh khủng bố hóa thành biển máu mênh mông ập hướng Lâm Tiêu.

Phập phụt!

Trong không gian loạn lưu, cơ thể Lâm Tiêu vỡ thành mấy mảnh, không có chút năng lực chống cự nổ tung thành chân nguyên bay đầy trời, biến mất trong biển máu.

Huyết Ưng Vương hiểu ngay nó đã giết nhầm, nổi khùng gào thét:

- Cái gì? Chỉ là một chân nguyên phân thân!

Vù vù vù!

Một lát sau, bốn Yêu Vương Linh Đồng Điêu Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng chạy đến nơi.

- Đại nhân, tiểu tử kia chết chưa?

Mặt Huyết Ưng Vương xanh mét, sắc mặt khó xem nói:

- Chết khỉ mốc, chỉ là phân thân chân nguyên.

Một Yêu Vương loài trâu toàn thân tỏa ánh sáng kim loại, tay cầm cự chuy dò hỏi:

- Vậy bây giờ chúng ta nên làm sao?

Huyết Ưng Vương gầm lên:

- Còn làm sao nữa? Chân nguyên phân thân ở đây chứng minh tiểu tử kia không đi xa, tìm đi! Bốn đứa đi bốn hướng tìm. Ta thì tìm bên này, ta không tin hắn chạy thoát được. Nhớ kỹ, khi nào tìm ra hắn phải thông qua yêu âm thạch cho ta biết!

Cực khổ canh chừng lâu như vậy đổi lấy kết quả thế này, Huyết Ưng Vương không khùng lên mới lạ.

- Tuân lệnh!

Bốn Yêu Vương bay bốn hướng Huyết Ưng Vương chỉ.

Huyết Ưng Vương đập cánh biến mất trong không gian loạn lưu, vị trí nó tìm là phúc địa Đế quốc Võ Linh rất có thể hắn sẽ đi.

Ong ong ong!

Trong quá trình tìm kiếm mấy Yêu Vương không hề kiêng dè thả ra thần hồn cường đại tìm kiếm xung quanh.

Mấy Yêu Vương hợp sức lùng sục, khoảng nửa nén nhang sau chân nguyên phân thân thứ hai của Lâm Tiêu bị tìm ra. Trải qua trận chém giết, các Yêu Vương phát hiện đây chỉ là chân nguyên phân thân, chúng nó nổi khùng lên.

Huyết Ưng Vương tức giận quát:

- Tìm tiếp cho ta! Tiểu tử kia tuyệt đối không chạy được bao xa, chờ khi nào tìm được hắn ta nhất định phải bằm thây hắn ra!

Ánh mắt hư không chuyển hoán hung tợn. Năm Yêu Vương tìm ba hướng, Sơn mạch Liên Vân là nơi chúng vừa đến nên không có bóng dáng Lâm Tiêu, ba hướng khác do năm Yêu Vương chia nhau tìm. Huyết Ưng Vương đi giữa lao hướng phúc địa Đế quốc Võ Linh. Bốn Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ nhị trọng chia hai tốp thành hình quạt tản ra. Chúng nó tìm tòi trong khoảng thời gian ngắn cơ hồ không có góc chết, nếu Lâm Tiêu chỉ mới đi không lâu, Huyết Ưng Vương không tin hắn thành công trốn thoát.

Dựa vào tìm kiếm kỹ càng, bay mười phút sau Yêu Vương ngưu tộc phát hiện ra Lâm Tiêu bản tôn.

Yêu Vương ngưu tộc giơ yêu âm thạch đầy lỗ thủng nhỏ, kích động nói:

- Đại nhân, phát hiện mục tiêu!

Huyết Ưng Vương mừng rỡ:

- Cái gì? Đã tìm được rồi sao? Thì ra ngươi ở đó. Chết tiệt, cách chỗ ta qua xa. Giáp Ngưu Vương, giết hắn cho ta! Dù không giết được cũng phải bám chân tiểu tử này, tuyệt đối đừng để hắn chạy trốn, chờ ta đến tiểu tử này chết chắc!

Giáp Ngưu Vương phát hiện ra Lâm Tiêu là Yêu Vương thứ hai phía tay trái Huyết Ưng Vương. Bay thời gian dài, năm Yêu Vương đã tản ra. Yêu Vương xa nhất và Yêu Vương gần nhất cách biệt chặng đường dài. Thực lực của Huyết Ưng Vương mạnh nhất lại ở ngay giữa, còn kịp đuổi theo.

Huyết Ưng Vương lập tức ra lệnh cho Phong Báo Vương cách Giáp Ngưu Vương gần nhất cùng đi chặn giết Lâm Tiêu:

- Phong Báo Vương, ngươi cách Giáp Ngưu Vương gần nhất, đi giúp Giáp Ngưu Vương ngay!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.