Chương trước
Chương sau
Trên mặt Lâm Tiêu tràn đầy ý trào phúng:

- Luận giá trị, Đa La Diệp và Thiên Tinh Hoa tuy rằng đều là cửu giai, nhưng một cái trên trời, một cái dưới đất. Giá trị một phần Thiên Tinh Hoa hơn xa năm phần Đa La Diệp. Văn Dược Vương đại sư luôn miệng nói đổi thành Thiên Tinh Hoa là vì luyện chế càng thêm đơn giản, nhưng hết lần này tới lần khác lại thêm vào loại linh dược sẽ tăng thêm trình độ phức tạp khi luyện chế như quả Cam Quang Đằng, tốn hao một cái giá lớn, khiến luyện chế càng thêm phức tạp, là Văn Dược Vương ngươi cố ý, hay là vô ý, ta nghĩ tất cả mọi người đều rõ ràng.

Kết hợp Thiên Tinh Hoa và quả Cam Quang Đằng cũng không phức tạp, Lâm Tiêu không tin Văn Dược Vương thân là phó cốc chủ Dược Vương Cốc, nửa bước Dược Vương, sẽ không thể không rõ đạo lý trong đó.

- Càn quấy.

Văn Dược Vương phẫn nộ nói với Huyền Diệu Vương:

- Huyền Diệu Vương, ta sở dĩ luyện chế Hỏa Chi Đan, tất cả đều là vì trị cho Hàn Nguyệt Vương, nếu các hạ không tin ta, vậy thì được rồi, tại hạ cáo từ.

Dứt lời, Văn Dược Vương lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, mang theo thủ hạ của mình nhanh chóng rời khỏi đại sảnh

Huyền Diệu Vương ánh mắt biến ảo mấy lần, cuối cùng vẫn không lưu lại Văn Dược Vương, mặc cho đối phương rời đi.

- Đáng giận, tiểu tử này vậy mà phá hủy chuyện tốt của ta.

Rời khỏi phủ đệ Huyền Diệu Vương, trên mặt Văn Dược Vương tràn đầy vẻ dữ tợn.

Hắn sở dĩ luyện chế Hỏa Chi Đan cho Lâm Ngữ Kỳ, tất cả đều là vì Ảnh Mị Hải Tâm Viêm của Minh Nguyệt Cốc, hôm nay sắp đại công cáo thành, không nghĩ tới nửa đường lại giết ra một tên Trình Giảo Kim như Lâm Tiêu, khiến hắn cơ hồ thất bại trong gang tấc, trong nội tâm tự nhiên vô cùng phẫn nộ, hắn biết rõ sau chuyện vừa rồi, muốn khiến Huyền Diệu Vương lại tin tưởng hắn, ngoan ngoãn giao ra Ảnh Mị Hải Tâm Viêm cơ hồ đã là chuyện không thể nữa rồi.

- Đại nhân, tiểu tử vừa rồi quả thật quá kiêu ngạo rồi, chúng ta cũng không thể cứ như vậy được.

- Đúng vậy.

Vài tên tùy tùng của Văn Dược Vương sắc mặt đều khó coi đến cực điểm.

- Hừ, đó là tất nhiên.

Văn Dược Vương nở nụ cười lạnh:

- Tuy rằng đã mất đi Ảnh Mị Hải Tâm Viêm, nhưng ta đã tìm được một loại Thiên Hỏa khác, chỉ cần giết tiểu tử kia, cướp đoạt Tử Sắc Thiên Hỏa trên người hắn, ta sẽ trở thành Luyện Dược Sư Vương phẩm, hơn nữa càng thêm thuận tiện dễ dàng, tiểu tử, việc của Văn Dược Vương ta cũng không phải bất luận kẻ nào cũng quản được đâu.

Vương giả Sinh Tử Cảnh tuy rằng có thể luyện hóa Thiên Hỏa, nhưng cũng không có nghĩa là dung hợp Thiên Hỏa, nói chung, Thiên Hỏa sẽ dùng một loại hình thái năng lượng đặc biệt tồn tại trong thân thể Vương giả, một khi đánh chết Vương giả, Thiên Hỏa hắn luyện hóa trước kia sẽ lại lần nữa hình thành, mà Thiên Hỏa lúc này cũng là lúc suy yếu nhất, có thể dễ dàng luyện hóa được.

- Lập tức tra rõ cho ta, tiểu tử vừa rồi đến cùng là người nào, dám can đảm phá hư chuyện tốt của Văn Dược Vương ta, mặc kệ hắn là ai, đều phải trả giá thật đắt.

Văn Dược Vương quát.

- Vâng

Trong phủ đệ Minh Nguyệt Cốc, Huyền Diệu Vương ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu:

- Lâm Tiêu, ngươi cho rằng Văn Dược Vương là cố ý sao?

- Không phải ta cho rằng, mà là trăm phần trăm cố ý, đường đường nửa bước Dược Vương, sao ngay cả dược lý đơn giản như thế cũng không biết chứ?

Huyền Diệu Vương nhìn về phía Tiểu Cương đại sư của Minh Nguyệt Cốc.

Tiểu Cương gật gật đầu, hắn tuy rằng ngay lúc đầu không thể suy đoán ra tác dụng của Thiên Tinh Hoa và quả Cam Quang Đằng, nhưng hắn dù sao chỉ là Luyện Dược Sư cửu phẩm, tạo nghệ ở phương diện khác còn chưa đủ xâm nhập, nhưng Văn Dược Vương với tư cách là nửa bước Dược Vương, phó cốc chủ Dược Vương Cốc, không thể nào không biết liên hệ giữa cả hai được.

- Vậy mục đích của hắn gì?

Trong mắt Huyền Diệu Vương tản mát ra hào quang khiến người sợ hãi.

- Đây cũng là chỗ ta cảm thấy kỳ quái?

Lâm Tiêu nhíu mày:

- Thiên Tinh Hoa cùng quả Cam Quang Đằng có thể khiến hàn khí Cửu Âm Tuyệt Mạch trong thể nội Hàn Nguyệt Vương tăng tốc và làm Cửu Âm Tuyệt Mạch biến hóa, nhưng cũng không tạo thành tổn thương quá lớn cho Hàn Nguyệt Vương, tai hại duy nhất chính là sau mỗi một lần phục dụng Hỏa Chi Đan, tiếp theo còn cần kềm chế hàn khí trong thể nội Hàn Nguyệt Vương, nhất định phải phục dụng đan dược và linh dược ẩn chứa Hỏa hệ chi lực càng mạnh hơn trước, nếu không rất khó kềm chế hàn khí bộc phát, mà đến cuối cùng, ngoại trừ các loại vật chí dương như Thiên Hỏa ra, rất khó có linh dược hỏa hệ nào có thể kềm chế hàn khí trong thể nội Hàn Nguyệt Vương.

- Thiên Hỏa sao?

Huyền Diệu Vương trong nội tâm khẽ động, rốt cuộc hiểu rõ mục đích Văn Dược Vương.

- Thì ra là vì Ảnh Mị Hải Tâm Viêm.

Hừ....

Hai nắm đấm Huyền Diệu Vương bỗng nhiên nắm chặt:

- Văn Dược Vương, ngươi thật to gan, thực cho rằng ta không dám giết ngươi sao?

Sát cơ khủng bố tràn ngập toàn bộ đại sảnh, khiến hô hấp mọi người trong đại sảnh không khỏi trì trệ.

Lâm Ngữ Kỳ là nữ nhi duy nhất của Huyền Diệu Vương hắn, nếu xảy ra điều gì ngoài ý muốn, đừng nói là một tên Văn Dược Vương, coi như là toàn bộ Dược Vương Cốc cũng sẽ phải thừa nhận lửa giận từ hắn.

- Huyền Diệu Vương, dùng tình huống Hàn Nguyệt Vương hiện giờ, về sau không thể lại dùng loại đan dược hỏa hệ như nửa bước Hỏa Chi Đan nữa, nếu không Cửu Âm Tuyệt Mạch trong cơ thể nàng phát tác ..., thần cũng khó cứu.

Lâm Tiêu khuyên bảo nói.

- Lâm Tiêu, ngươi có biện pháp nào trị Cửu Âm Tuyệt Mạch không?

Lúc này, Lâm Tiên Âm đi tới, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu lần trước cứu người đã từng dùng Thiên Hỏa kềm chế Cửu Âm Tuyệt Mạch trong cơ thể Lâm Ngữ Kỳ phát tác, hôm nay lại còn vạch trần dụng tâm hiểm ác của Văn Dược Vương, thể hiện ra tạo nghệ linh dược hơn xa Văn Dược Vương, điều này khiến trong lòng Lâm Tiên Âm cực kỳ kỳ vọng vào Lâm Tiêu.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu cười khổ một cái, nói:

- Cửu Âm Tuyệt Mạch chính một trong các tuyệt chứng trên đại lục, nói thật, ta cũng không có biện pháp gì.

- Lâm huynh đệ, nếu như ta không có đoán sai, ngươi hẳn là Luyện Dược Sư Vương phẩm a, ta tin tưởng thế gian vạn vật đều có biện pháp giải quyết, có lưu một đường sinh cơ, xin nhờ ngươi, phải nghĩ kỹ biện pháp, dùng tạo nghệ của ngươi, nhất định có thể cứu Kỳ nhi mà.

Trong ánh mắt Huyền Diệu Vương tràn đầy kỳ mong, trong giọng nói thậm chí mang theo một chút khẩn cầu.

- Phụ thân, không có chuyện gì đâu, người luôn luôn phải chết, có phụ thân quan tâm ta như vậy, còn cả cô cô và mọi người, coi như giờ ta chết cũng không có gì phải tiếc nuối.

Trên mặt Lâm Ngữ Kỳ lộ ra vẻ tươi cười nói.

- Không, Kỳ nhi, ngươi sẽ không chết đâu, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu sống ngươi.

Huyền Diệu Vương cắn răng nói.

Nhìn ánh mắt kiên định kia của Huyền Diệu Vương, Lâm Tiêu cũng cảm thấy xúc động.

- Trước hết để ta chẩn đoán bệnh tình của Hàn Nguyệt Vương lại một chút xem.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.