Chương trước
Chương sau
Hỏa Phượng Vương trợn ngược đôi mắt đỏ kè, lợi trảo xé rách không gian chém về hướng Vô Song Vương.

- Phanh! Phanh! Phanh! một tràng tiếng động vang lên.

Song chưởng của Vô Song Vương va chạm chung một chỗ cùng lợi trảo của Hỏa Phượng Vương, đón đỡ chân nguyên đối phương điên cuồng đột phá vào.

- Lại đây.

Dực Hổ Vương thân hình nhoáng lên, miệng rộng mở ra, một cỗ lực hút vô hình sinh ra, hóa thành một cơn bão táp liền hút hai quả Dung Hỏa Thần Quả về chỗ mình.

- Cắt đứt cho ta .

Bá Thương Vương là người cuối cùng thoát khỏi quái vật Dong Viêm chạy tới, nhưng đi ở sau cùng. Hắn chưa chắc không thể đoạt được Dung Hỏa Thần Quả, dù sao Dung Hỏa Thần Quả có hai quả, trước mắt còn một quả chưa có chủ nhân. Huống chi trước mắt mấy người đang kiềm chế lẫn nhau, hắn quát to một tiếng giận dữ, từ sau lưng trường thương tung bay ra, hóa thành một đạo vòi rồng đen sì, một thương đâm ra, xé rách lực hút của Dực Hổ Vương rải ra khắp nơi.

- Chưởng Thiên Chỉ Địa.

Thân hình Vô Song Vương bật tung lên, lấy tốc độ kinh người mà tới gần hai quả Dung Hỏa Thần Quả. Trên người xuất hiện một tầng chân nguyên hộ giáp, đồng thời hai tay liên tục tập kích ra. Chỉ một thoáng, chưởng ảnh hiện ra như tấm sương mù, đông đảo chưởng ảnh như bàn tay cực lớn bay ra, chộp về hướng Dung Hỏa Thần Quả.

- Bang bang.

Bá Thương Vương và Hỏa Phượng Vương sẽ không trơ mắt nhìn thấy Vô Song Vương thu được quả thần, liền vội vàng phát động công kích. Một cái đánh nát chân nguyên hộ giáp bên ngoài thân Vô Song Vương, một cái công kích về hướng chưởng ấn do Vô Song Vương đánh ra.

Chân nguyên nát bấy, Vô Song Vương kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra máu tươi. Mà chưởng ấn do hắn đánh ra cũng bị hủy đi khoảng bảy tám phần, nhưng vẫn có chưởng ấn xuyên thấu tầng tầng trở ngại, ôm lấy hai quả Dung Hỏa Thần Quả, liền hút trở về.

- Phi Dực Trảm.

Vào thời khắc mấu chốt, công kích của Dực Hổ Vương đã đến, đôi cánh trắng lóa hóa thành hai luồng sáng trắng, xé rách trời cao, lăng không chém nát chưởng ấn.

Vèo vèo...

Chưởng ấn bị nghiền nát, hai quả Dung Hỏa Thần Quả chia tách ra theo hai phương hướng mà bị quẳng đi ra ngoài.

- Đáng ghét .

Vô Song Vương cực kì phẫn nộ, vừa rồi hắn ở cách Dung Hỏa Thần Quả gần nhất, liều mạng chịu bị thương, trong hiểm cầu thắng muốn cướp được Dung Hỏa Thần Quả. Nhưng tranh đoạt Dung Hỏa Thần Quả dù sao cũng có bốn người, hắn một người căn bản vô phương ngăn cản ba người liên tục công kích.

Dung Hỏa Thần Quả bắn văng ra, bốn người lập tức chia làm hai đội, có đôi có cặp truy theo về hướng một quả trong đó. Dung Hỏa Thần Quả bay đi với tốc độ rất nhanh, nhưng mấy người đánh nhau có tốc độ nhanh hơn.

Trong thời gian vẻn vẹn chỉ một lần hô hấp, họ đều tự có đôi có cặp đánh nhau mấy lần. Tựa như ảo ảnh trong mơ, chân nguyên mãnh liệt nện cho hồ nham thạch nóng chảy đều phải bốc lên rơi xuống thành mưa, sóng nhiệt thổi quét lan đi khắp nơi.

- Rất kịch liệt .

Một số vị cường giả tự giác thực lực không đủ, không hề ra tay cướp đoạt. Chỉ đứng ở bên hồ nham thạch nóng chảy, nhìn thấy song phương giao chiến mà trợn mắt há hốc mồm.

Tứ đại vương giả đỉnh phong giờ phút này đều đã thi triển ra toàn lực, khắc chế lẫn nhau, tạo ra tình huống cố gắng không cho đối phương có được Dung Hỏa Thần Quả để chính mình tranh cướp trước.

Tuy nhiên lúc này, các cường giả còn lại cũng đã thoát khỏi sự tập kích của quái vật Dong Viêm, cùng chạy lại đây.

- Dung Hỏa Thần Quả này là của ta .

Một vị vương giả Nhân Tộc, chính lúc này vừa khéo xuất hiện ở trước Dung Hỏa Thần Quả mà Hỏa Phượng Vương và Vô Song Vương đang truy đuổi. Trên mặt hắn lộ ra niềm vui bất ngờ, trực tiếp chụp vào Dung Hỏa Thần Quả.

- Ngươi mà cũng đòi có được Dung Hỏa Thần Quả.

- Cút trở về cho ta.

Vô Song Vương và Hỏa Phượng Vương đồng thời lên tiếng quát chói tai, xuất thủ như tia chớp .

Oanh một tiếng, vương giả kia làm sao có thể ngăn cản nổi công kích của hai đại cường giả tuyệt đỉnh. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, rồi bay rớt ra ngoài, thân hình cứ như thế cắm thẳng xuống hồ nham thạch nóng chảy .

- Không tốt.

Người này sắc mặt đại biến, vận chuyển lực lượng sinh mệnh ngăn cản thân thể đang hòa tan ở trong nhiệt độ cao của nham thạch nóng chảy, đồng thời không chút do dự phóng lên cao. Thế nhưng không chờ hắn rời khỏi mặt hồ nham thạch nóng chảy, vài con quái vật Dong Viêm lao ra, như tia chớp lại kéo hắn xuống.

- Không.

Ánh mắt người này hoảng sợ, bị vài con quái vật Dong Viêm nuốt chửng, hóa thành tro bụi tung bay, Vương Giả Chi Binh trên người nện rầm rầm hai cái rồi chìm xuống dưới hồ.

- Đi.

Thấy thế, có vài tên vương giả cho rằng thực lực không đủ, liền chạy trốn trở về. Bọn họ quả thật không muốn để mạng lại ở chỗ này. Báu vật là cực kì quý hiếm, nhưng mà cao thủ tranh đoạt nhiều lắm, lấy thực lực của bọn họ rất khó tranh đoạt nổi, ngược lại không cẩn thận sẽ chết trong hồ nham thạch nóng chảy .

Trong lúc nhất thời, ở gần miếng Dung Hỏa Thần Quả này ngoại trừ Vô Song Vương và Hỏa Phượng Vương ra, những người khác đều không đến chỗ gần nhất .

- Cơ hội tốt, thành bại một lần là ở chỗ này .

Trong đôi mắt Vô Song Vương lóe ra một tia kiên quyết. Hắn biết lúc này chỉ có tạm thời đánh lui Hỏa Phượng Vương, mới có thể lấy được Dung Hỏa Thần Quả.

- Đại Thiên Diệt Chưởng.

Lạnh lùng quát một tiếng, Vô Song Vương điên cuồng điều động chân nguyên trong cơ thể, một chưởng toàn lực vỗ ra. Chưởng ấn thật lớn màu đen tỏa ra Hỗn Độn Chi Khí làm cho người ta sợ hãi, nó ù ù chèn ép về hướng Hỏa Phượng Vương.

- Phượng Sí Thiên Tường .

Hỏa Phượng Vương cũng có ý nghĩ như vậy. Toàn thân là Hỏa Diễm thiêu đốt, hắn hóa thành một ánh lửa lướt tới. Nếu đánh lui Vô Song Vương, Dung Hỏa Thần Quả sẽ là vật trong túi của hắn.

Ầm ầm!

Ánh lửa lóng lánh va chạm với chưởng ấn màu đen , sóng xung kích cường đại tản ra. Cả Vô Song Vương lẫn Hỏa Phượng Vương đều lui một bước về phía sau .

Trong tích tắc đó .

Một luồng sáng vàng chói thoáng vụt qua, Dung Hỏa Thần Quả biến mất.

Là phân thân Toản Địa Giáp.

Phân thân Toản Địa Giáp có thực lực cực kỳ đáng sợ, so với bổn tôn mà nói thì chỉ mạnh hơn chứ không kém. Trước đây nó một mực không sớm nhẩy vào tranh giành, chỉ là để mê hoặc đối phương, tìm kiếm thời cơ. Mà đúng vào lúc Hỏa Phượng Vương và Vô Song Vương đã dốc sức đánh lộn với nhau một lúc, thời cơ rốt cục đến .

- Cái gì?

Vô Song Vương và Hỏa Phượng Vương trong khoảnh khắc tức giận không thôi, hai người vất vả cực nhọc chém giết lâu như vậy, không ngờ lại bị người khác nhanh chân đến trước sao ?

- Bỏ lại cho ta .

- Giao Dung Hỏa Thần Quả ra đây.

Sấm chớp Lôi Đình gào thét vang khắp thiên địa, ánh sáng lung linh một đỏ như lửa, một đen sì sì từ xa xa lao nhanh như tia chớp đến, đánh úp về phía phân thân Toản Địa Giáp.

- Giao báu vật ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.