Chương trước
Chương sau
- Lâm Tiêu ca ca.

Tiểu Viêm mở to mắt trong veo như nước, vẻ mặt chờ mong nhìn Lâm Tiêu, như nhi đồng chờ đợi cha mẹ tặng món đồ chơi mình yêu thích.

Trong lòng Lâm Tiêu chợt mềm nhũn.

- Ta đáp ứng!

Vẻ mặt lão giả lộ ra tươi cười:

- Vậy lão long tạ ơn các hạ, ngươi đã nguyện ý mang theo tiểu Viêm ra ngoài, Long tộc cũng không thể bạc đãi ngươi, ta tặng ngươi một đồ vật, nhận lấy đi.

Bá!

Một không gian giới chỉ rơi vào trong tay Lâm Tiêu.

- Đây là?

Truyền tinh thần lực vào bên trong, đôi mắt Lâm Tiêu trợn tròn, bên trong có một bộ khải giáp sáo trang màu đen, không ngờ là Man Vương sáo trang tam tinh, có ngực giáp, bảo vệ tay, đùi, cùng mũ giáp, hoàn toàn đầy đủ.

Long gia dùng hồn niệm đảo qua, không khỏi cười nhạo nói:

- Huyền Thịnh, lão gia hỏa ngươi vẫn luôn nhỏ mọn như xưa, vật như vậy cũng đem tặng được?

- Khụ khụ.

Lão giả đỏ mặt nói:

- Lâm Tiêu, đây là một kiện chiến lợi phẩm năm xưa lão phu thuận tay lấy được, mặc dù lễ vật nhỏ một chút, nhưng đúng lúc thích hợp ngươi.

- Đa tạ tiền bối.

Đối với Long gia mà nói Man Vương sáo trang tam tinh không tính là gì, nhưng với Lâm Tiêu mà nói cực kỳ thực dụng, là bảo vật vô giá.

Sau đó lão giả gọi tiểu Viêm tới dặn dò hồi lâu, cuối cùng tiễn tiểu Viêm rời khỏi với hai người Lâm Tiêu.

Sưu…

Xuôi theo thông đạo lúc trước, bọn họ rất nhanh quay lại Hỏa Diệm sơn.

- Tiểu tử, không nghĩ tới nhiều ngày không gặp, ngươi đã thành vương giả sinh tử cảnh sao? Còn tiến vào sinh tử nhị trọng, không tệ, không tệ.

Long gia nhìn Lâm Tiêu đầy vui mừng:

- Ta đã ngủ bao lâu? Vài chục năm hay trên trăm năm?

- Long gia, ngươi ngủ say chừng hơn bốn năm.

- Cái gì, mới bốn năm?

Long gia trợn mắt, như gặp quỷ đánh giá Lâm Tiêu:

- Mới bốn năm ngươi từ nửa bước vương giả đột phá sinh tử nhị trọng?

Tốc độ như vậy dù ở thời đại viễn cổ cường giả như mây cũng cực kỳ hiếm thấy, có thể nói vô cùng biến thái.

Lâm Tiêu giải thích:

- Long gia, ta cũng mới đột phá sinh tử nhị trọng trước khi ngươi thức tỉnh không lâu, không gian đạo văn trong người là do ta luyện hóa không gian đạo văn của người khác mới ngưng tụ thành, ngươi xem tiểu Viêm mới bảy tám tuổi đã là sinh tử tam trọng, ta còn kém xa.

Tiểu Viêm chớp chớp mắt, ta lợi hại vậy sao?

- Cho dù ngươi luyện hóa không gian đạo văn cũng vậy.

Long gia lắc đầu tán thán:

- Ngươi không hiểu, sở dĩ tiểu Viêm tu luyện nhanh như vậy là bởi vì huyết mạch của hắn, tiểu Viêm cũng không phải hỏa long nhất mạch bình thường, Long tộc bình thường sau khi sinh ra thực lực tương đương nhân loại quy nguyên cảnh, sau khi trưởng thành tuyệt đại đa số sẽ trở thành vương giả, sau đó trải qua năm tháng thật dài có thể đột phá tới tôn cấp, mà muốn vào thánh cấp cực kỳ khó khăn, các chủng tộc ở thời đại viễn cổ cũng cực hiếm.

- Nhưng huyết mạch tiểu Viêm thì khác, thân là thánh long bộ tộc tối cao của Long tộc, hắn vừa tỉnh giấc chính là sinh tử cảnh, từ nhất trọng tới tam trọng đột phá cực nhanh, nhưng muốn tới tôn cấp phải cần mài luyện thật nhiều kinh nghiệm mới được, dù như thế hắn cũng phải tiêu phí bảy tám năm thời gian mới tới tam trọng, mà ngươi dùng bốn năm đã tới nhị trọng, tốc độ như vậy còn muốn nhanh hơn tiểu Viêm.

- Chậc chậc, trong các đại chủng tộc trên Đại lục Thương Khung, luận về huyết mạch nhân loại là yếu nhất, nhưng thiên phú cùng tiềm lực trưởng thành của nhân tộc lại mạnh mẽ, bởi vậy cũng có thể xuất hiện cường giả đứng đầu, nhưng tốc độ tu luyện nhanh như ngươi ta sống nhiều năm lần đầu tiên gặp được.

Lâm Tiêu sờ sờ mũi, chẳng lẽ hắn là quái vật sao?

- Phải rồi Long gia, Cổ địa Man Hoang rốt cục là thế nào vậy? Vì sao bên trong lại có nhiều cấm địa như vậy, còn có địa phương như Chiến trường Cổ Tộc? Các chủng tộc vẫn lạc trong chiến trường này không khỏi quá nhiều đi.

Cả Cổ địa Man Hoang cấp cho Lâm Tiêu loại cảm giác thật giống như một chiến trường khổng lồ, các cường giả các tộc ở thời đại viễn cổ đã lựa chọn nơi này biến thành nơi chiến đấu.

- Nguyên nhân cụ thể ta cũng không biết rõ ràng, theo truyền thuyết, ta cũng chỉ là nghe nói, mấy chục vạn năm trước Cổ địa Man Hoang kỳ thật nối liền một thể với Đại lục Thương Khung, chẳng những Cổ địa Man Hoang, thậm chí là toàn bộ tinh thể trong phiến tinh vực này đều là một chỉnh thể đầy đủ, thời đại đó cường giả vô số, không nói so với hiện tại, mà so với niên đại của Long gia ta còn nhiều vô cùng, đó là niên đại vạn tộc san sát, Ma tộc, Tinh tộc, Huyết tộc, Cổ tộc, Hồn tộc, Long tộc, Cự Nhân tộc, Hải tộc, Man tộc, Yêu tộc, Nhân tộc cùng sinh tồn, mà hiện tại Nhân tộc cùng Yêu tộc chiếm cứ đại lục, nhưng ở niên đại đó Yêu tộc cùng Nhân tộc là hai chủng tộc yếu nhất, Nhân tộc sinh tồn ở khe hở các tộc thật gian nan, mà Yêu tộc kỳ thật là một chủng tộc bị vạn tộc nô dịch.

- Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, có một ngày các đại chủng tộc đột nhiên bùng nổ đại chiến, thiên địa nổ tung, tinh thể dập nát, đại đa số chủng tộc diệt tộc, chỉ có rất ít chủng tộc sống sót, nhưng tổn thương thảm trọng, bị phân tán khắp nơi, cuộc chiến kia trải rộng toàn thế giới, thật nhiều địa phương hóa thành chiến trường, Chiến trường Cổ Tộc trong Cổ địa Man Hoang chính là cổ di tích hình thành từ tiểu chiến trường năm xưa.

Lâm Tiêu có chút cả kinh nói:

- Chiến trường Cổ Tộc chỉ là một tiểu chiến trường năm đó?

Long gia lắc đầu nói:

- Việc này có gì kỳ quái, năm đó tinh thể cường giả trải rộng, đại chiến trường chân chính do cường giả đứng đầu các tộc chiến đấu lẫn nhau, căn bản không cách nào bảo tồn, toàn bộ có thể bảo tồn đều chỉ là tiểu chiến trường. Sau cuộc chiến, cường giả trên tinh thể ít nhất suy sụp chín thành, các tộc cũng vỡ vụn theo tinh thể, phân tán khắp tinh vực, vì vậy chiến trường mới dừng lại.

- Sau này trôi qua vô số năm tháng, các đại chủng tộc nghỉ ngơi dưỡng sức, muốn khôi phục thực lực, nhưng không ai dự đoán được chính là năm ấy Nhân tộc cùng Yêu tộc luôn bị xem thường lại đột nhiên quật khởi, bày ra thực lực cường hãn, trong những cuộc giao phong dài đằng đẵng, cường giả Nhân tộc cùng Yêu tộc chinh chiến các đại chủng tộc, thống nhất Đại lục Thương Khung, sau đó còn vươn xúc tu đưa tới các đại lục vực ngoại.

- Nhân tộc cùng Yêu tộc liên thủ?

Lâm Tiêu trừng lớn mắt, diễn cảm khó thể tin.

- Đúng vậy, ở niên đại kia, Nhân tộc cùng Yêu tộc có thời kỳ trăng mật thời gian rất dài, hai tộc đàn liên thủ công chiếm không biết bao nhiêu đại lục như Cổ địa Man Hoang, chiếm cứ từng tinh thể, đã trở thành hai tộc đàn đỉnh phong, đem toàn bộ cao thủ Man tộc diệt sát, nô dịch cả Man tộc, năm ấy Long tộc ở Cổ địa Man Hoang, cuối cùng không đường chọn lựa đã ký hiệp nghị với Nhân tộc các ngươi, hơn nữa trong Long tộc vẫn còn một ít cường giả tồn tại, nhờ vậy mới có thể sống sót.

Ký hiệp nghị với Nhân tộc? Trong lòng Lâm Tiêu rùng mình, khó trách lúc trước lão long kia nhìn thấy hắn lập tức tràn ngập sát khí, còn nói Nhân tộc là chủng tộc giả dối nhất, chẳng lẽ sau thời kỳ đó Nhân tộc cùng Long tộc phát sinh xung đột, cuối cùng làm Long tộc bị diệt sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.