- Huyền Diệu Vương, dọc theo đường đi ngươi chiếu cố cho tiểu tử này cũng quá nhiều rồi đi, nghe nói tiểu tử này từng cứu nữ nhi Lâm Ngữ Kỳ của ngươi, ngươi không phải muốn cho hắn làm con rể chứ?
Diệt Linh Vương cười lạnh, thanh âm không chút hảo ý.
- Đa tạ ý tốt của Huyền Diệu Vương, không cần.
Lâm Tiêu từ chối Huyền Diệu Vương giúp đỡ, vận chuyển tinh thần chân nguyên truyền vào thạch môn, chiếu sáng trận văn cuối cùng bên trái, đồng thời tinh thần chân nguyên trong thân thể cũng chỉ tiêu hao một phần ba, nhưng Lâm Tiêu cố ý làm khí tức chân nguyên trên người mình nhanh chóng uể oải xuống, thật giống như bị hao tổn toàn bộ chân nguyên trong người mình.
Nhìn thấy tình trạng đó Linh Diệt Vương cười âm lãnh, bọn hắn muốn để trận văn sáng lên một phần sáu, chân nguyên thân thể phải tiêu hao một phần ba, mà Lâm Tiêu là vương giả nhị trọng, chỉ sợ chân nguyên tàn lưu trong thân thể đã không còn lại bao nhiêu.
Ở bên phải, cường giả Yêu tộc cũng tiến lên truyền vào yêu nguyên, trận văn nửa bên thạch môn cũng chậm rãi sáng lên.
Cường giả hai tộc liếc mắt nhìn nhau, trong mắt mang theo vẻ cổ quái, bất luận tại Đại lục Thương Khung hay Cổ địa Man Hoang, Nhân tộc cùng Yêu tộc luôn là tử địch, lẫn nhau không chết không ngừng, nhưng hôm nay khởi động truyền tống môn lại cần cường giả hai tộc cùng nhau ra tay hợp lực, trong lúc nhất thời làm người cảm thấy không thói quen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2286792/chuong-1272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.