Chương trước
Chương sau
Không ít người vội mở miệng, dường như Huyền Thiên Vương không đảm nhậm minh chủ, Nhân tộc sẽ xuống dốc không phanh.

- Nếu như Huyền Thiên Vương tiền bối nguyện ý gánh vác chức minh chủ, Âm Tà Tông ta nguyện ý quy thuận Liên minh Nhân tộc, sau này tùy ý Huyền Thiên Vương minh chủ phân công, xông pha khói lửa, chết không chối từ!

Trưởng lão quản sự Âm Tà Tông nhất mạch quỳ trước mặt Huyền Thiên Vương lớn tiếng nói ra.

- Liên minh Vô Cực nguyện ý quy thuận Liên minh Nhân tộc.

Vương giả Liên minh Vô Cực lớn tiếng nói.

Trừ chuyện đó ra, một ít thế lực rời rạc không thuộc bốn đế quốc cũng quỳ trước mặt Huyền Thiên Vương.

Những thế lực này đã sớm quy thuận Đế quốc Thiên Huyền, hôm nay chỉ đứng ra làm dáng mà thôi.

- Ha ha ha, nếu như chư vị để mắt Huyền Thiên Vương ta như thế, Huyền Thiên Vương ta cung kính không bằng tuân mệnh.

Huyền Thiên Vương cười ha hả.

Rất nhiều vương giả ở đây thấy thế, không khỏi trợn mắt há hốc mồm, trong lòng phát lạnh, ánh mắt nhìn qua ba đế quốc khác.

Bọn họ sở dĩ tới nơi này là vì rất nhiều người bọn họ hoàn toàn không có đắc tội qua Đế quốc Thiên Huyền, có một bộ phận thậm chí giao hảo với Đế quốc Thiên Huyền, một lòng chỉ muốn nhìn Đế quốc Thiên Huyền đối đãi với Lâm Tiêu ba người như thế nào, nhưng mà không nghĩ tới lần tụ hội này chính là Hồng Môn Yến!

Bọn họ vào lúc này chỉ có mang hy vọng ký thác vào ba đế quốc, muốn xem xem ba đại đế quốc thế nào, tuy Đế quốc Thiên Huyền là một trong các thế lực lớn của đại lục, nhưng nếu như là Đế quốc Thần Vũ, Đế quốc Minh Nguyệt, Đế quốc Vũ Linh đều liên hợp lại, ngược lại cũng không phải là không có cơ hội.

Nhưng mà sau đó chuyện tất cả mọi người khiếp sợ xảy ra.

Chỉ nghe Đế quốc Thần Vũ hoàng đế Thần Vũ Vương mỉm cười nói:

- Thành lập Liên minh Nhân tộc là đại sự tương lai của Nhân tộc, nếu như Huyền Thiên huynh nguyện ý đảm nhiệm làm minh chủ liên minh, Thần Vũ Vương ta nguyện mang theo cả đế quốc gia nhập Liên minh Nhân tộc, vì tương lai Nhân tộc nghe theo Huyền Thiên huynh.

- Bệ hạ anh minh.

Vương giả Đế quốc Thần Vũ cùng kêu lên, thanh thế kinh người.

Thần Vũ Vương đã tỏ thái độ, tiểu thế lực còn lại trên quảng trường ngây người, nhìn qua đám người Thần Vũ Vương, tâm tư dao động, không nghĩ tới Đế quốc Thần Vũ không chút nghĩ ngợi đã đồng ý, mọi người tại đây không phải kẻ ngu ngốc, nếu không quy thuận, hôm nay sao có thể còn sống rời đi?

Thấy vương giả Đế quốc Thiên Huyền cùng Đế quốc Thần Vũ biểu diễn, trong lòng Lâm Tiêu cười lạnh, lắc đầu, rồi sau đó trực tiếp đứng lên:

- Nếu như chư vị tới đây thương nghị đại sự Nhân tộc đơn giản như thế, như vậy thứ cho Đế quốc Vũ Linh không phụng bồi.

- Làm càn, một tiểu bối chưa hiểu thế sự, nơi này tới phiên ngươi mở miệng sao?

Vô Không lão tổ quá lạnh.

- Ngươi thân phận thế nào, há có thể đại biểu Đế quốc Vũ Linh, hồ ngôn loạn ngữ tại đây, Bách Lý Tỳ, còn không hảo hảo quản giáo thành viên đế quốc của ngươi đi.

Lại có vương giả cười lạnh.

- Thái độ của Lâm Tiêu đại biểu thái độ Đế quốc Vũ Linh của ta.

Bách Lý Tỳ cũng đứng lên.

Hắn vốn tưởng rằng lần tụ hội này đúng là thương thảo tương lai Nhân tộc, lại không nghĩ rằng biến thành Hồng Môn Yến của Đế quốc Thiên Huyền chiếm đoạt các đế quốc còn lại.

- A, Đế quốc Vũ Linh vẻn vẹn chỉ có hai gã sinh tử tam trọng vương giả, sớm chỉ còn là danh nghĩa một trong bốn đại đế quốc, lần này Man tộc xâm lấn, chúng ta nên đoàn kết tất cả lực lượng, hợp bốn đế quốc làm một, trở thành một vô thượng đế quốc chính thức, đây là việc tốt vì lợi ích của toàn Nhân tộc, chỉ có như thế nhân loại mới có thể chính thức quật khởi, ngăn cản được yêu, man hai tộc xâm lấn, Bách Lý Tỳ, hẳn là ngươi muốn ngăn cản Nhân tộc quật khởi, thành tội nhân Nhân tộc hay sao?

Có vương giả Đế quốc Thần Vũ cười lạnh mở miệng, hiển nhiên không đặt Đế quốc Vũ Linh cùng Bách Lý Tỳ vào trong lòng.

Bách Lý Tỳ mắt hơi híp, nói:

- Thành tội nhân Nhân tộc thì không dám, nhưng mà tổ kiến Liên minh Nhân tộc Bách Lý Tỳ ta không cách nào thay mặt hàng tỉ dân chúng Đế quốc Vũ Linh làm chủ, chờ ta thương nghị với dân chúng rồi nói sau, Lâm Tiêu, đi thôi!

Bách Lý Tỳ đã không có ý định ở lâu tại nơi này.

- Chúng ta cũng đi.

Nguyên Nguyệt Vương Đế quốc Minh Nguyệt cũng là đứng lên, khóe miệng cười lạnh.

- Chậm đã.

Thần Vũ Vương Đế quốc Thần Vũ đột nhiên mở miệng, ngữ khí lạnh lùng.

- Thế nào? Thần Vũ Vương, hẳn là ngươi còn muốn ngăn ta hay sao?

Ánh mắt Nguyên Nguyệt Vương lạnh lẽo, bốn đại đế quốc thì Đế quốc Minh Nguyệt tuy không bằng Đế quốc Thiên Huyền, nhưng cũng không kém gì Đế quốc Thần Vũ, tự nhiên không sợ Thần Vũ Vương.

- Nguyên Nguyệt Vương ngươi đi, ta sẽ không ngăn cản ngươi, nhưng mà Huyền Diệu Vương Đế quốc Minh Nguyệt không thể đi, còn có Lâm Tiêu Đế quốc Vũ Linh nữa, hai người các ngươi phải lưu lại.

- Thần Vũ Vương, chuyện chí bảo điện vừa rồi hai người đã nói rõ ràng, thế nào, đường đường vua của một nước, vừa mới nói chuyện xong, bây giờ Thần Vũ Vương ngươi muốn đổi ý?

Nguyên Nguyệt Vương cười lạnh.

Thần Vũ Vương thản nhiên nói:

- Ta nói rồi, tất nhiên sẽ không đổi ý, Thiên Uyên vương chết, Đế quốc Thần Vũ chúng ta sẽ điều tra rõ ràng, nhưng mà trước đó, hai người bọn họ phải thành thật một phen, vì sao giết Phá Kiếm Vương Đế quốc Thần Vũ.

- Chuyện này, Huyền Diệu Vương đã nói rõ rồi, hơn nữa lúc ấy có rất nhiều vương giả làm chứng.

Nguyên Nguyệt Vương nhướng mày, Thần Vũ Vương đúng là giảo hoạt, không ngờ lại chuẩn bị dùng Huyền Diệu Vương làm điểm đột phá, Huyền Diệu Vương là muội phu Nguyên Nguyệt Vương, Thần Vũ Vương kết luận chính mình sẽ không lưu hắn lại.

- Nhiều lời vô ích, Nguyên Nguyệt huynh, chúng ta đi thôi.

Bách Lý Tỳ lạnh lùng nói.

- Tốt!

- Không nói xong chuyện này, hôm nay các ngươi đừng hòng rời khỏi nơi đây.

Thần Vũ Vương lạnh lùng nói.

- Thế nào, Thần Vũ Vương, chỉ bằng ngươi còn muốn lưu tất cả cường giả Đế quốc Minh Nguyệt hay sao?

Ánh mắt Nguyên Nguyệt Vương lạnh lẽo.

Oanh!

Năm đạo khí tức khủng khiếp bộc phát, Đế quốc Minh Nguyệt tới tham gia hội nghị lần này có năm tên vương giả tam trọng, tăng thêm Bách Lý Tỳ cùng Lâm Tiêu là bảy tên vương giả sinh tử tam trọng, tuy Đế quốc Minh Nguyệt cùng Đế quốc Thiên Huyền liên hợp lại có chừng mười lăm tên vương giả sinh tử tam trọng, gấp đôi bọn họ, nhưng muốn ngăn bọn họ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Hai người đối thoại với nhau âm thanh cũng không lớn, lại ẩn chứa đao quang kiếm ảnh.

Những người khác lẳng lặng chờ đợi, ngay cả thở mạnh cũng không dám, cho dù là hít thở không thôi cũng cảm thấy khó khăn rồi.

- Ta tất nhiên sẽ không lưu Nguyên Nguyệt huynh, nhưng mà sẽ có người có thể lưu các ngươi lại.

Thần Vũ Vương tự tin cười cười.

- Không sai, không bàn giao xong, các ngươi đừng hòng đi.

Khi Thần Vũ Vương nói xong, Huyền Thiên Vương vẫn không nói chuyện đột nhiên mở miệng, hắn đứng lên, uy áp không hiểu truyền ra, khí tức khủng bố bao phủ thiên địa, lập tức bao phủ người ở nơi này, khí tức mạnh mẽ làm rất nhiều vương giả không thể hô hấp nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.