Lâm Huyền nghe thấy tiếng nghị luận trên đài xem võ.
Lửa của kỳ lân, đó là cái gì?
Ý thức của hắn rơi vào Thần Sơn, lật xem bí tịch, rất nhanh đã tìm được ghi chép về nó.
Kỳ lân là hung thú thời kỳ hoang dã, cùng thời đại với Long tổ.
Kỳ lân có nhiều loại thuộc tính, kỳ lân lửa là một trong số đó.
Trong đó ngọn lửa của kỳ lân lửa có uy lực sánh ngang với long tức.
Lâm Huyền nhíu mày, nguyên khí hàn băng của Quan Tử Ngạo có được bằng cách đột biến sau khi dùng Thiên Tàm Độc Thiềm.
Mà nguyên khí thuộc tính lửa của Quách Kì Lân lại bởi vì tổ tông đã từng dùng máu của kỳ lân.
Nhưng xét từ nguồn gốc đột biến của thuộc tính nguyên khí thì Quan Tử Ngạo kém hơn rất nhiều.
Có điều trải qua trăm đời kế thừa, Quách Kì Lân còn có mấy phần huyết mạch của kỳ lân lửa là điều khó mà biết.
Trên lôi đài, Quan Tử Ngạo và Mã Kì Lân đã so đấu sức mạnh được khoảng chừng hai mươi tức.
Trên trán Mã Kì Lân vã mồ hôi, mà mày Quan Tử Ngạo đã nhíu chặt lại.
Quan Tử Ngạo nhận ra dường như mình sẽ chịu thua trước Mã Kì Lân.
Da thịt hắn đã loáng thoáng cảm nhận được hơi nóng.
"Đúng là ngọn lửa lợi hại!"
Quan Tử Ngạo hít mạnh một hơi, nguyên khí bùng nổ lớn.
"A!"
Hắn chợt hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646975/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.