Trận giao đấu giữa các bang phái chuẩn bị khai mạc, Càn châu đối đầu Phong châu, cuối cùng chiến thắng thuộc về Càn châu.
Đội đầu của Phong châu, đã phải trả giá đắt cho hành động làm nhục đối thủ ở kỳ trước.
Năm người, một người tử, ba người bị thương nặng.
Duy nhất chỉ có Nguyên Giới là không bị gì, vì lúc đó Phạm Hỏ tiến vào trạng thái nộ long, mất đi lý trí, không đi theo kế hoạch ban đầu của Lâm Huyền, may mắn thoát được một nạn.
Hắn nhìn Dịch Thiên Vũ, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn.
Cho dù dẫn đầu lên sân là Quan Tử Ngạo, hay một trong Thất kiệt ngoại môn Lăng Phong, hoặc cũng có thể nói là vô địch Lâm Huyền, còn có yêu thú hóa thân giết người Phạm Hổ.
Một một người đều không dễ đụng vào.
Người cuối cùng không ra sân là Dịch Thiên vũ, vậy thì hắn làm sao có thể là người bình thường?
Hắn đây coi như là nhặt được một cái mạng.
Mặt dù là phe chiến thắng, nhưng sắc mặt của người bên Càn châu chẳng mấy ai tốt.
Đại hoàng tử gần như thiên vị mà trừng phạt, chỉ vì một bên mà nổi giận với Càn châu.
Trưởng lão Đỗ Mục muốn nghi ngờ nói gì đó, lại nghe được âm thanh Lâm Huyền truyền tới hăn.
“Đỗ trưởng lão, ngài là người dẫn đầu, đại biểu của Càn châu, không cần phải nói nhiều làm gì cả.”
Đỗ trưởng lão hơi không cam lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646969/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.