Lời nói của Lâm Huyền khiến đôi mắt của Đại hoàng tử càng nheo lại hơn.
Nhưng Đại hoàng tử khống chế cảm xúc vô cùng tốt, Lâm Huyền không cảm nhận được vui giận của hắn, cũng không để bụng vui giận của hắn.
Nói xong, Lâm Huyền xoay người đi xuống dưới lôi đài.
Đám người ngồi xem võ nhìn nhau, bọn họ không hiểu Lâm Huyền đang làm cái gì.
Đại hoàng tử vẫn chưa hề tuyên bố hắn thắng cuộc đâu, sao hắn lại đi xuống dưới lôi đài rồi?
Nếu trận tỷ thí còn chưa kết thúc mà nhảy xuống lôi đài thì sẽ bị phán thua cuộc.
Không hiểu còn có đồng đội của Lâm Huyền là Hổ Mập và Dịch Thiên Vũ.
Hổ Mập gãi gãi đầu mình, vẻ mặt khó hiểu.
"Lâm Huyền làm thế là sao vậy?"
Dịch Thiên Vũ ở bên cạnh thì nhìn về phía sư phụ của mình là Đỗ Mục trưởng lão.
Đỗ Mục trưởng lão đã biết trước kế hoạch của Lâm Huyền, nhưng giờ phút này vẫn thấy hơi lo lắng.
Nhưng nếu hắn đã lựa chọn tin Lâm Huyền thì đương nhiên sẽ không lại thấy hối hận.
"Phạm Hổ, ngươi chuẩn bị một chút, đến lượt ngươi lên đài đấy."
Hổ Mập hơi sửng sốt.
"Ta... Ta lên đài á?"
"Chẳng phải Lâm Huyền đã thắng à, sao còn cần ta lên đài nữa vậy?"
Hắn vừa dứt lời thì Đại hoàng tử ở trên lôi đài tuyên bố.
"Càn Châu nhận thua, bên thắng là Phong Châu!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646964/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.