"Ầm!"
Tiếng nổ vang vọng khắp lôi đài, khí thế từ Lưu Tinh Chùy bộc phát ra, thổi bay tất cả bụi bặm chung quanh Lâm Huyền lên cao.
Chỉ thấy hàng loạt tia điện li ti văng tung tóe trong bụi bặm, thỉnh thoảng còn có hai tiếng sấm nặng nề.
Người trên đài quan sát đều ngây ngẩn cả người.
"Không trốn sao?"
Theo bọn họ thấy, một chiêu Lưu Tinh Chùy này của Mã Hội, mặc dù có vài phần sức mạnh nhưng lại kém về mặt tốc độ.
Tốt xấu gì Lâm Huyền cũng có thực lực của Tụ Khí Cảnh tầng sáu, muốn né tránh, không phải rất đơn giản sao?
Tuyệt đối không phải là Lâm Huyền trốn không thoát, vậy thì chỉ còn một cách giải thích duy nhất, đó là hắn không muốn trốn!
Mà tại sao?!
Lưu Tinh Chùy của Mã hội, uy lực mười phần, dùng thân thể mạnh mẽ chống cự như vậy, chẳng phải là xương cốt đều sẽ bị đánh nát hết sao?
“Ồ!”
Một trận gió thổi tới, bụi mù khắp nơi lấy Lâm Huyền làm trung tâm mà bao quanh đã bắt đầu tản đi.
Thân ảnh Lâm Huyền lộ ra, mọi người khiếp sợ phát hiện, Lâm Huyền vẫn đứng nguyên tại chỗ, không có di chuyển nửa bước.
Lưu Tinh Chùy ở ngay trước người hắn, nói chính xác hơn là, nó đang bị hắn dùng tay không nắm lấy.
Mã Hội mở to hai mắt, kinh ngạc mà nhìn mọi chuyện đang xảy ra trước mắt.
Tuy rằng vừa rồi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646962/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.