Tà võ đầu trọc tay cầm đao nhọn xuất hiện ngay phía sau Cửu Công chúa.
Trên cách tay, cổ tay và mu bàn tay của hắn nổi đầy gân xanh, cơ ngón tay căng chặt.
Lâm Huyền hơi hốt hoảng, vốn dĩ hắn tưởng Tà võ đầu trọc muốn bắt giữ Cửu Công chúa.
Mà nhìn tình hình bây giờ, đầu trọc rõ ràng là muốn g**t ch*t Cửu Công chúa.
Hoặc nói cách khác, đây là âm mưu mưu sát.
Vệ quân kim giáp muốn cứu đã không còn kịp.
Những người vây xem thậm chí còn không kịp phát ra tiếng than sợ hãi.
Chỉ có Phúc Vinh đại sư đã đạt tới Hóa Nguyên cảnh là đang vận khí cứu người.
Ngàn cân treo sợi tóc, cuối cùng lại không ai có thể cứu Cửu Công chúa.
“Cứu người!”
Người khác không cứu được không có nghĩa là Lâm Huyền cũng vậy.
Lúc này, Lâm Huyền thi triển Thần Đạo Thân Pháp đã không kịp, nhưng hắn có võ kỹ có tốc độ càng nhanh.
Nói đúng hơn là Hồn kỹ.
“Phi Châm Thuật!”
Lâm Huyền ngưng tụ hồn lực của bản thân vào giữa trán, nhanh chóng áp súc xuống mười lần, hình thành một cây hồn châm nhỏ hơn cả sợi tóc.
Hồn châm không có màu sắc, võ giả bình thường cơ bản là không thể nào phát hiện được.
“Đi!”
Lâm Huyền hơi chuyển động ý nghĩ, hồn châm trong nháy mắt đâm vào giữa chân mày võ giả đầu trọc.
“A!”
Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646950/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.