Bọn họ quá yếu, cái ngôn ngữ tr*n tr** này khiến cho Đại trưởng lão khá bất ngờ.
Không chấp thực lực của Khang Đông trưởng lão mới ở Tụ Khí tầng ba, nhưng thực lực của Hoàng Mãng được xếp ở hàng Tụ Khí Cảnh Giới tầng sáu.
Thế mà Lâm Huyền, người đang chỉ ở Tụ Khí tầng ba, lại cho rằng Hoàng Mãng...Quá yếu?
"Nếu không bởi vì bọn họ quá yếu, thì tại sao mà đến chết cũng chẳng làm tổn thương được một sợi tóc của ta."
Lâm Huyền không hề khoác loác, từ lúc đánh nhau cho đến khi g**t ch*t hai người bọn họ, bất kể là Khang Đông hay Hoàng Mãng, thì cũng không thể làm hắn bị thương dù là một chút.
"Ồ?"
Giọng điệu của Đại trưởng lão cao lên, bỗng dưng trên người hắn bộc phát ra một luồng khí thế mãnh liệt.
Luồng khí thế này giống như một ngọn núi lớn, từ trên trời giáng xuống, đập thẳng xuống cơ thể Lâm Huyền.
"Hừ!"
Lâm Huyền rên lên một tiếng, thi triển Phách Thể Thần Công.
Từ trong cơ thể hắn vang lên một tiếng "cạch", trước kia khi hắn thi triển Phách Thể Thần Công, đến ngay cả Hắc Phong Báo cũng không thể cắn nát Phách Thể, thế mới thấy áp lực bây giờ hắn đang phải chịu đựng thật khó mà tưởng tượng nổi.
May mắn thay, luồng khí thế của Đại trưởng lão rất nhanh chóng biến mất và trở nên vô hình, nếu không Lâm Huyền sẽ buộc phải vận chuyển Thần Đạo Công Pháp để hỗ trợ Phách Thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dai-tong-su/4646910/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.