La Phong nói cho Băng Nhược Lam biết mình chuẩn bị đi Thanh Phong trấn để mua một thanh vũ khí.
Băng Nhược Lam nghe vậy, ánh mắt lấp lánh cười một tiếng:
“Ta cũng có nghiên cứu một chút về vũ khí, ta sẽ đi cùng ngươi.”
“Chuyện này…” - La Phong vừa mới lộ ra vẻ mặt do dự, Băng Nhược Lam đã cong cong khóe miệng ra vẻ bất mãn, hai hàng chân mày khẽ nhướn lên.
“Cự tuyệt lời đề nghị của một cô gái, thật là thiếu lễ độ.”
“Thôi được rồi.” - La Phong cười khổ một tiếng, gật đầu.
Có một mỹ nhân như Băng Nhược Lam đi cùng, cảm giác cũng không tệ.
Thấy La Phong đồng ý, Băng Nhược Lam cười vui vẻ, đôi mắt híp thành hình trăng lưỡi liềm.
Xoay người một cái, chân bước nhẹ nhàng, Băng Nhược Lam liền đi về phía cửa:
“Ngươi chờ ta một chút, ta về trước thay đồ đã.”
Vừa đi được mấy bước, nàng đột nhiên ngừng lại, đôi mắt màu xanh lam xinh đẹp nhìn La Phong, nhẹ giọng nói:
“Còn nữa, ngươi về sau không được gọi ta là ban trưởng nữa. Cảm giác là lạ…”
“Vậy ta phải gọi cô là gì?” - La Phong sửng sốt.
“Ngươi cứ gọi ta Nhược Lam là được rồi.” - Băng Nhược Lam nói thật nhanh xong liền xoay người đi ra ngoài, vành tai mềm mại đỏ bừng cả lên.
La Phong cũng không để ý, dù sao cũng chỉ là cách xưng hô mà thôi.
Về đến phòng thay một bộ quần áo bình thường, La Phong mang theo số ngân phiếu còn dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-ba-chu/2012381/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.