“Ban trưởng, sao cô khóc?”
La Phong nhìn gương mặt đầy nước mắt của Băng Nhược Lam, có chút trở tay không kịp.
Lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu hắn thấy một cô gái khóc trước mặt mình.
Băng Nhược Lam cúi đầu, để nước mắt tùy ý chảy xuống, mặt nở nụ cười khổ, cắn môi nói:
“La Phong, có phải ngươi rất ghét ta không? Ta tự cho mình là giỏi, hiếu thắng tranh đấu khắp nơi, rõ ràng thiên phú tu luyện chỉ bình thường, lại mơ tưởng thông qua nỗ lực mà vào nội viện, thi vào Kim Điện, thay đổi vận mệnh của mình…”
“Kết quả là ta tu luyện Hổ Khiếu Quyền lâu như vậy, đến bây giờ vẫn không thể luyện tam trọng cho hoàn hảo, còn mong ngươi giúp ta tu luyện… Theo ngươi, có phải ta rất ngốc không? Rõ ràng không có tư cách, vậy mà còn ôm vọng tưởng…” - Băng Nhược Lam càng nói càng kích động, cuối cùng không nhịn được nữa thất thanh khóc rống lên, hai vai co rúm lại, một bộ dạng vô cùng yếu đuối kiều diễm.
La Phong ngẩn ngơ nhìn Băng Nhược Lam
Trong ấn tượng của hắn, Băng Nhược Lam là một cô gái vô cùng mạnh mẽ, La Phong không nghĩ tới đối phương lại chôn giấu một mặt yếu đuối như vậy.
“Chẳng lẽ, mấy ngày nay, nàng ấy đều tới đây đợi ta?” - Trong đầu La Phong đột nhiên nhớ tới mấy dấu chân lộn xộn ở trước cửa.
“Ơ, hình như ban trưởng tìm La Phong có chuyện gì đó?”
“Ta không nhìn nhầm chứ, hình như ban trưởng đang khóc?”
“Sao có thể chứ, lần trước ban trưởng bị thương trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-ba-chu/121280/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.