Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Kết quả một bữa cơm tôi ăn chẳng nên vị.
Ngẩng đầu đã nhìn thấy Thẩm Thiệp Vũ ngồi ở đối diện ưu nhã nhanh chóng ăn thức ăn trong chén.
Tôi cứ muốn nhìn hắn, nhưng lại phải che giấu hành vi khác thường của mình. Thực sự chẳng dễ dàng gì, bởi vì thỉnh thoảng khi đang nhìn lén hắn, thì Thẩm Thiệp Vũ đột nhiên cảm nhận được gì đó liền ngẩng đầu lên, 4 mắt liền chạm nhau.
Sau khi về tới nhà, đại khái do ở trên bàn ăn khẩn trương quá độ dẫn đến tiêu hóa không tiêu chăng? Khiến cho tôi bị đau dạ dày tới mức về nhà liền nằm dài trên giường, đau tới mức không muốn nhúc nhích, đứa em trai, người duy nhất trong nhà biết tính hướng của tôi liền cầm theo thuốc đau dạ dày cùng nước sôi vào trong phòng cho tôi, còn thuận lợi trêu chọc.
“Anh cùng cái tên con trai của bác sĩ Thẩm có quan hệ gì vậy? Nãy giờ hai anh cứ mắt đi mày lại hoài.”
Gì mà mắt đi mày lại chứ?
“Bạn cùng lớp.” Tôi vô lực một cái liếc mắt nhìn nó, không vui mà trả lời.
Nghĩ tới hai chúng tôi chỉ có dạng quan hệ này, liền cảm thấy ảo não.
“Thực sự chỉ có vậy?”
Câu nói nghi ngờ, cùng nụ cười đầy mập mờ, rõ ràng là không tin.
“Chỉ có như vậy.” Tôi vươn tay ra. “Có đưa thuốc cho tao không?”
Em trai nhún vai, ngồi xuống bên giường, khéo tay cầm theo ly nước và thuốc, tay kia nâng tôi ngồi dậy uống thuốc.
“Anh thầm mến hắn?”
Bốn chữ ngắn gọn hữu lực của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-vat-ngu/46671/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.