- Láo xược, nhân tộc đê hèn mà dám đả thương học viên của học viện. Quỳ xuống nhận lỗi chịu phạt. 
-Tại sao, chúng ta không làm gì sai. Tất cả những người ở đây có thể làm chứng. 
Huyên Huyên đảo mắt nhìn quanh toàn trường, nhưng đáp lại nàng lại là vô số ánh mắt hờ hững đầy ác ý. Nếu có ánh mắt quan tâm thì cũng chỉ là quan tâm tới nhan sắc của hai nàng mà thôi, đúng là cá mè một lứa... Nội tâm tức giận không thôi, hai nàng lần này đã sơ sót rơi vào bẫy của đám người này mất rồi. 
-Hừ, còn chối cãi, ai có thể làm chứng cho các ngươi. Ngay giữa ban ngày ban mặt ám toán Cố sư huynh, quy định của Học Viện các ngươi không coi ra gì hay sao. 
-Đúng vậy, đúng vậy, nhân tộc thấp hèn tại sao có thể có thể sánh vai mà đứng chung với chúng ta tại học viện. 
-Đúng, nói rất đúng, trói hai con nữ tì này lại, chuyển chúng qua phường nô lệ. Nhân tộc chỉ đáng làm nô lệ thấp hèn mà thôi… 
-… 
-Hừ, hai ngươi thấy hậu quả đấy, chống đối lại ta chính là có kết cục như vậy, hiện giờ vẫn còn cơ hội làm tì nữ của ta, ta sẽ giải quyết giúp hai ngươi. Haha. 
Một nam nhân cầm kiếm ngạo nghễ đứng trước hai tỉ muội Tiêu Tiêu ngông cuồng mà đe dọa, hắn hiện đang che trước một nam nhân khác đang vô lực quỳ một gối trên sàn đấu, vị này hẳn là vị Cố sư huynh được nhắc tới kia. 
-Các ngươi là cường từ đoạt lý. Chúng ta nào có ám toán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-gioi/16723/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.