Thiên Vũ chậm rãi đi ngược trở lại với phương hướng ngọn núi kia. Hắn đã phát hiện ra điều bất thường. Tuy biết là bị theo dõi, nhưng hắn không hề cảm nhận được khí tức của kẻ theo dõi.
Thiên Vũ cũng áp dụng đủ mọi kế sách, cũng lợi dụng cả yêu thú trên sa mạc nhưng vẫn không thể nào cắt đuôi được kẻ theo dõi. Chỉ duy có một điều làm hắn yên tâm, là cảm thấy kẻ kia không hề có sát ý.
Nghĩ tới đây sự hoang mang liền trở thành hiếu kì. Hắn cũng dứt khoát không chạy trốn nữa, cứ ung dung mà đi thôi. Trời dần dần tối lại.
Ban đêm trong sa mạc vô cùng nguy hiểm. Các loại yêu thú bắt đầu ra khỏi hang để tìm kiếm con mồi của mình. Tuy vậy Thiên Vũ cũng không dừng lại mà gắng đi tiếp. Cảm giác nguy hiểm phía sau lưng càng ngày càng lớn… Không phải từ kẻ theo đuôi kia mà là từ ngọn núi hùng vĩ phía xa kia…
Đùnggg… Mặt đất rung liên hồi, một cột lửa từ ngọn núi đó xuất hiện. Nó xuyên phá tầng mây và chiếu sáng cả bầu trời đen. Ngay sau đó là vô vàn tiếng gào thét của những yêu thú trong bí cảnh vang lên.
Dường như tất cả những con yêu thú trong bí cảnh đều bị một sức mạnh nào đó tác động. Đôi mắt chúng đỏ ngầu, cử chỉ hành động bỗng hung hãn lạ thường. Từ phía ngọn núi trung tâm ồ ạt chạy ra phía ngoài tạo ra đám mây khói bụi vô cùng lớn.
Trên đường đi của chúng một cây cỏ cũng không thể nào sống nổi. Số phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-gioi/16652/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.