Chương trước
Chương sau
Thiếc Quân Hạo đêm khuya vẫn còn ngồi ở thư phòng tập trung làm việc. Anh cần giải quyết nhiều vấn đề trong thời gian vắng mặt kia. Bên ngoài có tiếng bước chân nặng nề ngày càng gần. Thiết Quân Hạo đặt bút xuống đi đến phía cửa. Anh thấy Thiết Siêu đang đứng lưỡng lự bên ngoài. Quân Hạo mở cửa ra :
" Ba.. Khuya rồi có việc gì tìm con ạ "
Hỏi là hỏi vậy thôi nhưng trong lòng cả hai đều hiểu Thiết Siêu đến để nói điều gì.. Quân Hạo đỡ lấy ba mình và thư phòng, rót một tách trà nóng đưa ông rồi cúi đầu không nói gì thêm. Vẻ mặt hai người đàn ông đầy nặng nề :
" Dù gì nó cũng là anh con, ba không muốn đi đến nước này, nhưng nếu.."
Nói tới đây ông lại rất lưỡng lự không thốt ra thành lời.
-" Ba à ..!!! Con hiểu, cục diện hôm nay đã như thế rồi thì con chỉ còn cách dẹp một lần cho sạch. Nhưng với anh hai, con sẽ để cho anh một con đường sống.."
-" Con hiểu là tốt .. Haizz..!!! Tất cả như hôm nay là tại ông già này quá thất trách, quá cưng chiều nó "
-" Ba đừng tự trách.. Khuya rồi ba về nghỉ sớm đi ạ .."
Thiết Siêu gật đầu quay về, Quân Hạo tiễn ông ra cửa rồi đi đến bên cửa sổ nét mặt đầy suy tư.. Đột nhiên điện thoại anh có một tin nhắn gửi đến :
" Ngủ sớm đi .."
Miệng của chàng trai nào đó cong lên thật cao. Anh lấy điện thoại gọi lại ngay , sau vài tiếng reo đầu dây bên kia bắt máy :
" Gọi lại làm gì .." Phi Tuyết Ninh lên tiếng..
Quân Hạo thở dài, sao em chả bao giờ ngọt ngào với anh thế nhỉ. Anh chưa nói em biết anh cũng chỉ là chàng trai bình thường thích bạn gái mình yêu thương thôi sao.
" Gọi lại báo em anh đã nhận được tin nhắn. Tiện thể hỏi sao em biết anh vẫn chưa ngủ "

-" Umm . Em đoán thôi..!!! "
" Tiểu Ninh..!! Có phải em nhớ anh nên cũng không ngủ được phải không ? " Quân Hạo chắc chắn anh sẽ không đoán sai. Anh vô cùng vui mừng trong lòng. Cô ấy nhớ anh thật.
Rồi cả hai rơi vào im lặng, chỉ còn nghe nhịp thở của nhau qua điện thoại. Phi Tuyết Ninh thấy lâu vậy bên kia không nói gì thì mở lời vàng ngọc ra :
" Ngủ thật rồi à.."
-" Hì ... " Bên kia khẽ lên tiếng cười..
Cô đứng đần người ra , cái người này cười gì chứ, tự nhiên lại cười..
" Vậy tắt máy đây.. " Cô không phải người kiên nhẫn chơi mấy trò tình ái này với anh.
" Khoang.. Anh chỉ trêu em tí thôi mà.. Thật ra không cần em nói gì, chỉ cần nghe nhịp thở của em là đã ấm áp lắm rồi.."
Nghe Quân Hạo nói mấy lời này, cô không cảm thấy ớn lạnh mà lại cảm thấy ngọt ngào:
" Tuyết Ninh à..!!! mày thích anh ấy thật rồi. Mà là thích nhiều nữa là khác.. "
Sau vài giây má ửng hồng cô vội nói :
" Ngủ ngon..bye .."
Đúng là tình yêu đến như trời giáng ấy, có muốn trốn cái duyên này thì cũng không trốn được. Nói đúng hơn là có muốn trốn cái tên Thiết Quân Hạo đó cũng không thoát. Xem như anh ta lợi hại.
[...]
Tại kho hàng tàu lớn của Thiết Gia :

" Em trai..!! Có mặt sớm thật đấy, không ngờ em nhanh như vậy.." Thiếc Vũ Châu ngồi trên một bậc hành lang cao nhìn em trai mình tiến tới.
Thiết Quân Hạo đến kho hàng theo lời hẹn của anh trai mình. Anh cũng đoán trước được là sắp đến lúc cả hai bên chính thức gây chiến rồi.
" Anh hai..!!! Em chỉ muốn nhắc anh .. Quay đầu là bờ .."
" Haha..!!! Câu này em nên dành cho chính em và ông già đi.. Người đâu bao vây khu vực này cho ta "
Tất Cả thuộc hạ rất đông nhanh chóng bao vây xung quanh. Nếu nhìn kỹ sẽ dễ dàng nhận ra có hai thế lực trong binh đoàn của Thiết Vũ Châu. Có nghĩa hắn đang dựa vào thêm một thế lực nào đó khác nữa.
" Anh Trai..!! Không ngờ anh liên kết người ngoài hãm hại gia đình mình.. "
-" Mày không có tư cách nói ra câu đó, nếu không phải mày quay về, ông già lại có ý giao hết Thiết Gia cho mày thì tao đâu bị đẩy vào bước này "
Thiết Quân Hạo lắc đầu, anh của anh vì quyền lực hư ảo này cả tình thân cũng không màn.. Thiết Vũ Châu thấy em trai mình ngồi im lặng không có hành động gì nghĩ rằng cậu ta đã bất lực nên giơ tay cho thuộc hạ tiến vào.
Nhưng vì quá manh động nên không quan sát kỹ. Nếu hắn suy nghĩ một tí thì sẽ hiểu Quân Hạo chịu đến đây thì chắc chắn phải có chuẩn bị, không ai tự khi không đến nộp mạng cả. Nhưng tên Thiết Vũ Châu vừa xem thường em trai mình vừa ỷ vào sức mạnh thế lực ngầm kia nên cực mất cảnh giác..
Thuộc Hạ của hắn ta vừa lộ diện thì đột nhiên có tiếng còi cảnh sát cất lên, rất nhiều cảnh sát ập tới bất ngờ. Một viên cảnh sát đứng ra nói to :
" Anh Thiết chúng tôi nhận được đoạn video chứng cứ anh buôn bán tàu lậu số lượng lớn cần điều tra.. Và tụ tập người sử dụng vũ khí trái phép, mời anh về cùng chúng tôi .."
Thuộc Hạ xung quanh nhanh chóng nổ súng bỏ chạy nhưng bị lực lượng bắt lại toàn bộ. Thiết Vũ Châu tức giận mặt đỏ bừng bừng nhìn thằng em trai đang ngồi ngay ngắn phía đối diện, nét mặt Quân Hạo lúc này vô cùng lạnh lùng bình tĩnh. Thật ra anh đã quá nương tay với anh mình rồi.
Còn tên Thiết Vũ Châu vừa bị bắt đi vừa ngẫm :
" Nó đã có tính toán cả rồi, nó dám lừa mình vào một cái bẫy tầm thường như vậy .. Thiếc Quân Hạo , mày hãy đợi đấy còn chưa xong đâu.."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.