Từ lúc Hà Hi tiến vào buồng vệ sinh đến bây giờ đã qua một giờ, còn chưa trở ra, trong phòng vệ sinh không có âm thanh nào truyền ra ngoài, im lặng đến bất thường. 
Tôn An Na sợ nghe thấy tiếng nàng khóc, cho nên bật âm lượng TV ở mức lớn nhất, nàng không biết người ở bên trong thế nào, đợi đến phiền lòng buồn bực, từ tủ lạnh lấy ra một hũ kem ra ăn. 
Nàng lặng lẽ mở ra cửa buồng vệ sinh một cái khe hở. 
Hà Hi khóc đã đủ, mở ra vòi nước rửa mặt, vốn ánh mắt đang đau đớn một khi bị vào nước giống như là đang rắt hạt tiêu lên vậy. 
Lúc này bỗng có người đem khăn mặt nhét vào trong tay nàng, nàng nói câu cám ơn, lau khô mặt mày. 
Tóc của nàng cũng là một vấn đề. 
Mái tóc hỗn độn kia làm cho nàng nhớ tới tình huống lúc đó. Lúc đó bỗng nhiên chuông cửa nhà nàng không ngừng vang lên, nàng từ bên cạnh cửa sổ nhìn xuống liền thấy một, hai người đang ở bên ngoài, đeo máy ảnh, thậm chí khiêng cả máy quay phim, bọn họ giống như thợ săn đang chờ đợi con mồi chui đầu vô lưới, không đạt mục đích quyết không dừng tay. 
Nàng xem đến hệ thống bảo an ở trong phòng đang lóe lên, mở lên liền nghe thấy bảo an của tiểu khu nhắc nhở là ở cửa tiểu khu có vài đoàn người tự xưng là phóng viên muốn tiến vào, nhưng đều bị ngăn lại. 
Bọn họ là tới tìm nàng! 
Không ai nói cho nàng biết đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-da-me-lai-sut/3427443/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.