Không sợ? Đến nơi đây đùa giỡn đại bài sao? 
Hà Hi xem ra là muốn đứng lên, nhưng Tôn An Na không cho nàng làm như vậy. Hai vạn đến trong tay nàng chính là của nàng, tuyệt không có đạo lý trả về, hơn nữa, Hà Hi cũng có thể biết rõ tình huống của chính mình, không chụp phim này liền phải làm người của Chu ca, đàn em của Chu ca còn ở bên ngoài ngốc kia kìa, nếu thật sự Hà Hi muốn bị Chu ca đạp hư thì cứ liền theo nàng thôi. Vấn đề là bản thân Hà Hi có lẽ không nhìn ra được tình huống xấu nhất. 
Tôn An Na lưu loát đem tay Hà Hi đặt ở hai bên má của nàng, Hà Hi chỉ cảm thấy trước mắt có cái gì đó trắng bóng nhoáng lên một cái, ngửa đầu lăng lăng nhìn Tôn An Na đang treo ở trên người mình, "Cô muốn làm gì?" 
"Cô thực thiên chân! Cô lúc này vừa đi liền hợp với tâm ý của Chu ca. Cô thật muốn lên giường cùng Chu ca, làm nữ nhân của hắn sao?" 
Hà Hi không hề nghĩ, đúng là bởi vì không nghĩ nên nàng mới có thể nằm ở trên chiếc giường này, bị camera quay lại một mặt hổ thẹn của nàng. 
Hà Hi nghiêng đầu chuyển tới một mặt khác mà máy quay không chiếu tới, nhắm chặt hai mắt, khuất phục nhẫn nại. 
Tôn An Na nói: "Có câu tục ngữ nói rất hay, 'làm nhiều quen tay', tôi mặc kệ cô có phối hợp hay không, tôi chỉ biết làm tốt chuyện của mình." 
Đạo diễn xem động tác của hai người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-da-me-lai-sut/3405171/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.