Trên mặt Sở Vũ cũng mang theo vẻ vui mừng, không ngờ âm u hoa liễu lại một thôn, đã xuất hiện thêm một chiếc thuyền con nữa.
Hình dáng của chiếc thuyền này giống hệt với chiếc thuyền của đám người Tề Hằng.
Thân thuyền đen nhánh, trôi trên mặt nước chầm chậm tiến gần về phía bờ.
Đám người Tề Hằng còn chưa đi ra xa lắm nên cũng đã nhìn thấy chiếc thuyền này, trong mắt họ đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Sao lại có thêm một chiếc thuyền nữa vậy?” Tề Hằng nhíu mày, vẻ mặt buồn bực.
Thêm một chiếc thuyền thì có nghĩa là thêm hai đối thủ cạnh tranh.
“Có khi nào... nơi này có phương thức gì đó kiểm tra được có bao nhiêu người đến không?” Vương Nam nói.
“Việc này cũng hơi quá nhỉ? Còn chia đợt nữa à?”
Trong mắt của Lưu Thanh kèm theo mấy phần không dám tin.
“Thật là kỳ lạ...” Tiêu Trường Thanh than thở một tiếng, sau đó nói: “Nếu ta đoán không lầm thì chiếc thuyền này là đến đón Lâm sư muội... và tên đó.”
“Chết tiệt, đừng để tôi lại nhìn thấy hắn!” Tề Hằng lạnh lùng nói.
Nhưng ngay sau đó, Tề Hằng đã nhìn thấy Sở Vũ và Lâm Thi Mộng rồi. Hai người bay nhanh xuống từ mỏm đá đó, chạy đến phía chiếc thuyền nhỏ đang tiến vào bờ.
“Chết tiệt!” Mặt Tề Hằng hoàn toàn sa sầm lại, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thi Mộng cũng trở nên vô cùng u ám.
Tề Hằng âm thầm cắn răng: Tiện nhân, chờ cô rơi vào tay ta, xem ta xử lý cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuong/3254024/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.