Phu nhân trung niên cũng không phải loại phụ nữ đanh đá tóc dài mà óc ngắn, là vợ của Tạ Tiếu Thiên nên xuất thân cũng không thấp, bà ta đến từ một gia tộc ẩn thế.
Thường ngày nhã nhặn đoan trang, rất có phong cách.
Trên thế giới này cũng chỉ có con trai bà ta mới có thể khiến cho bà lòng dạ rối loạn như vậy.
Bị ăn một bạt tai, khóe mắt phu nhân trung niên ngấn lệ, vẻ mặt uất ức không nói gì nữa.
Tạ Tiếu Thiên nhìn xung quanh một cái, trầm giọng nói: “Đưa phu nhân đi nghỉ trước đi.”
Hai cô gái đi qua đỡ phu nhân trung niên rời khỏi nơi đó.
Tạ Tiếu Thiên nhìn cô gái bình thường Tạ Lộ, còn cả tam trưởng lão và mấy người khác: “Các người theo ta tới đây một lát.”
Đến một gian phòng khác, Tạ Tiếu Thiên ngồi ở đó, nhường một chỗ cho tam trưởng lão, mấy người còn lại đều đứng đó, không dám thở mạnh.
Trong phòng rơi vào yên lặng.
Trầm lặng một lúc, Tạ Tiếu Thiên gật đầu với Tạ Lộ: “Cô nói đi.”
“Vâng.” Tạ Lộ gật đầu rất ngoan ngoãn, bắt đầu kể lại ân oán giữa Tạ Thiên Vũ và Sở Vũ.
“Lâm Thi Mộng xuất thân từ môn phái lớn, trên người cô ta có một loại công pháp tên là Nội Chiếu Kinh…”
Tạ Tiếu Thiên không thích ngắt lời lúc người khác đang nói, nhưng giờ phút này ông ta có chút bị kinh ngạc nên không nhịn nỗi mà hít một hơi lạnh, nhìn Tạ Lộ: “Nội Chiếu Kinh?”
Tạ Lộ gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuong/3254001/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.