Ầm!
Bên trong cả căn phòng bỗng nhiên giống như nổi lên một trận bão mạnh!
Cái bàn ăn bằng gỗ tử đàn kiên cố đó trực tiếp bị khuấy vỡ nát!
Chén dĩa trên bàn trong chớp mắt cũng theo đó mà vỡ thành các mảnh vụn!
Nước canh rơi vãi đầy mặt đất!
Mấy người có mặt ở đó đều hoảng sợ đứng dậy, mỗi người với vẻ mặt kinh hãi vận công tự bảo vệ mình.
Mặt của Tạ Thiên Vũ thì giống như bị một chiếc tàu hỏa chạy với tốc độ cao đâm phải vậy, hắn bị đánh bay ra ngay tại trận, va đập vào bức tường rất mạnh.
Ầm ầm một tiếng!
Bức tường dày đặc cứng chắc trực tiếp bị vỡ ra một cái lỗ lớn hình người, Tạ Thiên Vũ bị đánh vào một căn phòng khác, cũng may mà phòng đó không có người, nếu không chắc chắn sẽ bị hốt hoảng.
Hiện trường một vùng tĩnh mịch.
Tất cả mọi người đều nhìn Sở Vũ với vẻ sợ hãi, nói chính xác hơn là nhìn con chim sẻ bay về đậu trên vai Sở Vũ.
Biểu cảm trên mặt họ rất hay ho, cứ như nhìn thấy ma vậy.
Đây đúng là một con chim sẻ có linh tính?
Vừa nãy con chim này không phải xông đến họ, chỉ là gió bão nổi lên từ khí thế bùng phát ra đều khiến họ có cảm giác khó chống đỡ.
Tạ Thiên Vũ đứng mũi chịu sào đó… sẽ có cảm giác gì?
Chắc sẽ không bị đánh chết rồi chứ?
Ngay cả Sở Vũ cũng nhếch khóe miệng, trong lòng nói tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuong/3253999/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.