Bầu trời Yến Kinh rất xanh.
Nhìn từ trên cao, thành phố rộng lớn này tràn ngập khí thế khoáng đạt.
Tiến vào kỷ nguyên mới, ở đây vẫn là một trong các đô thị phồn hoa nhất trên thế giới.
Thời tiết tháng bảy đã bắt đầu oi nóng, tuy là sáng sớm nhưng nhiệt độ đã tăng lên khi mặt trời ló dạng.
Các bé gái đi trên đường đều ăn mặc rất mát mẻ, lại đến mùa dưỡng mắt rồi.
Trong một tòa tứ hợp viện ở nội thành Yến Kinh, hai người trẻ tuổi đang ngồi trước bàn trà để uống trà.
Đối diện với bàn trà là một trà nghệ sư đẹp đến kinh người, mái tóc dài mượt như thác nước đổ lên vai, mặc một chiếc áo dài có thêu hoa màu xanh, chiếc áo không quá dài, để lộ đôi chân thon dài trắng trẻo.
Hai bàn tay ngọc ngà của trà nghệ sư đang pha chế trà với những động tác thuần thục, toàn thân dường như không vướng chút khói lửa nào, mỗi một động tác đều tâm tình sảng khoái.
Một người trẻ tuổi rót trà vào ly, ngửi nhẹ một hơi, cười nói: “Nghe người ta nói Kim Tuấn Mi trên thị trường chín phần đều là giả, Kim Tuấn Mi chính hiệu ngàn vàng cũng khó mua được. Chưa kể loại cực phẩm như thế này lại càng hiếm, coi như lão già như tôi cũng có thể uống được đồ tốt. Ha ha ha, người khác có tiền như thế nào cũng chưa chắc có thể uống được. Cũng chỉ có người có thân phận như Tạ huynh mới có thể lấy ra loại trà này, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuong/3253993/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.