Đối với triều thần mà nói, để chọn một trong hai người là công chúa hoặc vương gia đăng quang, dĩ nhiên họ đều muốn ưu tiên dòng chính, còn ở phương diện tình cảm, triều thần cũng dành tình cảm cho công chúa tốt hơn.
Giữa công chúa và vương gia, xét về tài lực có thể xem đều ngang tài, trí tuệ lẫn năng lực đều không thua kém nhau. Một người thì giỏi việc quốc chính bên trong, một người lại giỏi việc đánh trận bên ngoài.
Triều thần khi đó có lẽ phải thuận theo ý dân chúng, suy đi nghĩ lại cũng bởi vì vương gia có được lòng dân, chí ít vẫn còn thế lực vững mạnh.
Trước giờ công chúa là người giỏi về việc triều chính, chỉ qua một thời gian nàng đã chứng tỏ được khả năng giải quyết chính sự vô cùng tốt. Nếu như để cho một người chưa từng nhiếp chính là vương gia đăng quang, quan viên triều thần lẽ ra vẫn còn nhiều e ngại.
Lâu nay vương gia chỉ ở bên ngoài, có thể nói không am hiểu chuyện triều chính bên trong, mà công chúa trước giờ lại là người am hiểu chính sự, nếu vương gia có thể đăng quang trở thành hoàng đế, bắt buộc phải cùng công chúa nhiếp chính.
Đó là thỏa thuận mà hội đồng phụ chính đặt ra, Vương Uy Quân dĩ nhiên là phải đồng thuận, tất cả đều theo ý quan viên triều thần, mục đích chính chỉ cần là được đăng quang.
Sau khi mọi thứ đã hoàn toàn thống nhất, triều thần bất đắc dĩ phải thuận theo dân chúng để cho Vương Uy Quân lên ngai. Nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cung-thich-em/3615476/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.