Đông có Lam Cảnh Nghi, Vương có Vương Uy Quân, đều có một điểm chung là con rơi từ bên ngoài, đều bày mưu tính kế, chưa kể đều làm cho quốc gia triều chính phải đảo lộn.
Tất cả đều vì bốn chữ quyền mưu tranh đoạt.
Lam Minh và cả Vương Tử Minh, cả hai không có lỗi nào, chỉ có thể nói là bản tính quá đỗi ngây thơ hiền lành, vì lẽ đó nên mới bị thời thế xoay chuyển vùi dập.
Cuộc đời có lẽ là vậy, lương thiện quá mức chính là chấp nhận chịu thiệt.
- -
Kế hoạch của Lam Cảnh Nghi ban đầu tiến hành rất thuận lợi, nhưng mỗi khi sắp đến điểm đích, tình thế vốn trên cơ lại bị đảo ngược.
Kì thực, mọi thứ xuất phát đều do Viên Lan quốc, kết quả an bài cũng là Viên Lan quốc.
Vào ngày trở về, Lam Cảnh Nghi mang theo tâm trạng tồi tệ vô hạn, hắn biết tin Lam quốc công đã tức giận đến mức sắp lâm bệnh, có lo sợ cha hắn chửi đi nữa cũng vô ích.
Từ lúc bại trận lặp lại, Lam Cảnh Nghi tự cảm thấy có lỗi với cha hắn, tuy rằng có thể xem là muộn màng. Chuyện đã đến mức này, hắn sợ có lui tới gặp mặt quốc công sẽ chỉ khiến chọc ông ấy lên cơn đau tim, dù có hối hận cũng không dám gặp mặt hay mở miệng.
Ngày tháng sau đó êm đềm, suốt hơn một tháng, Lam Cảnh Nghi chỉ lủi thủi trong căn phòng, có lẽ tự thấy hổ thẹn nên hắn không buồn ra ngoài. Thời điểm đó, bên cạnh hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cung-thich-em/3496090/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.