“ Không… không phải, ta không phải có ý đó. Học viện Hà Bắc là thánh địa đối với những Nguyên Sư tuổi trẻ như chúng ta. Vi phạm luật lệ trường chính là xúc phạm học viện. Có cho mười lá gan, ta cũng không dám ah ” Ngô Cẩu thần sắc đại biến, còn cho là Sở Dao Dao đang bắt bẻ, tìm lỗi để nghiêm phạt mình. Vì vậy vội vàng giải thích
Không thể không nói, Ngô Cẩu lời này đúng là đủ hùng hồn. Để Sở Dao Dao không bắt bẻ được. Mới cả, Sở Dao Dao cũng không có quá để tâm Ngô Cẩu. Hiện tại, nàng để ý nhất, là làm sao trả thù được Lục Đạo
“ Được rồi, cậu không cần ở đó nịnh hót làm gì, mang theo đồng bạn của cậu rời khỏi đây đi. Nể tình lần đầu, ta tha cho cậu lần này. Nếu lần sau còn tái phạm, ta sẽ theo đúng luật mà làm. Dù cho cậu có là đại thiếu Ngô gia đi chăng nữa” Sở Dao Dao lạnh nhạt nói. Chỉ là thần sắc nàng cực kì nghiêm nghị. Rất rõ ràng, nàng nói được, làm được
Ngô Cẩu vội vàng gật đầu liên tục, sau đó nhanh chóng mang theo đám chó săn chạy đi. Mặc dù hắn muốn trả thù Lục Đạo, nhưng Sở Dao Dao đã ra mặt, hắn không thể không buông thả, đợi cơ hội khác
Cho đến chuyện này có bị đám quý tộc châm chọc hay không, Ngô Cẩu chỉ cười nhạt. Đến cả Trần thiếu cũng không dám đắc tội Sở Dao Dao, hắn chỉ là một quý tộc nhỏ nhoi mà thôi, nào dám không nghe lời
“ Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194180/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.