Lời từ biệt của Lục Đạo để cho thiếu nữ sửng sốt. Mắt thấy Lục Đạo thật rời đi, nàng vội vàng bắt lấy tay hắn
“ Có chuyện gì sao?” Lục Đạo đứng lại, ngờ vực hỏi
“ Không... không gì. Mình là Trần Khinh Nhu, mình chỉ muốn nói một tiếng cảm ơn thôi. Phong Thần, cảm ơn cậu đã giúp mình, ” Tống Khi Nhu mặt đẹp đỏ bừng, một bộ xấu hổ, lại như thẹn thùng nói ra
“ Ha…ha, không cần cảm ơn. Đây là việc mà một người con trai nên làm ah” Lục Đạo cười lớn tiếng, một bộ không sao cả nói ra.
“ Phong Thần chỉ là danh hiệu mọi người đặt cho mình thôi, tên mình là Lục Đạo, cậu cứ gọi thằng tên mình đi. Còn chuyện vừa này, cậu cũng không cần để ý làm gì. Chúng ta đều là bạn học, giúp đỡ nhau là chuyện bình thường ah
Được rồi, nếu không có chuyện gì thì mình cũng nên đi đây. Bye”
Ngay tại thời điểm hắn muốn xoay người rời đi, thì một tiếng một tiếng nghẹn ngào lọt vào tai Lục Đạo, để hắn toàn thân run lên
“ Chồnggg!!!!”
Theo bản năng, hắn quay đầu nhìn sang. Sau đó, hắn cảm nhận một cỗ thân thể mềm mại ngã vào ngực mình
“ anh trở về rồi”
Ở trong ngực Lục Đạo, Thúy Kiều ngẩng gương mặt đẹp lên nhìn hắn thì thào. Hai cánh tay ôm lấy Lục Đạo thật chặt, khí tức quen thuộc từ người đàn ông mình yêu để khóe mắt nàng không khỏi một phen ướt át
Ôn nhu hương nhuyễn ngọc, cảm nhận tình ý cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194174/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.