“ Thế nào, diễn kĩ của ta không tệ chứ?” Lục Đạo cười xấu xa “ Bất quá cũng phải cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi, ta làm sao biết được kẻ chủ mưu phía sau là ai chứ”
Trong nháy mắt, Huyết Hùng thần sắc cứng đờ lại, tràn đầy khó tin lắp bắp
“ Chẳng lẽ… ngay từ đầu đều là ngươi diễn kịch sao?”
“ Nếu không… ngươi nghĩ chỉ bằng một tên Luyện Tinh Cảnh cấp 11, lại có thể một quyền đánh trọng thương ta sao” Lục Đạo nhàn nhạt trả lời
- Phốc
Huyết Hùng há miệng phun ra ngụm máu, cũng không phải do thương thế mà do lời nói của Lục Đạo.
Hóa ra, từ đầu tới giờ đều là đối phương giả heo ăn thịt hổ. Buồn cười hắn còn nghĩ đối phương là kiến hôi, còn ở trước mắt hắn thiết giáo một phen... Ha...ha... chắc lúc đó, mình trong mắt đối phương, thật không khác gì một thằng hề xiếc ah
Cũng không trách Huyết Hùng bị mắc lừa, dù sao Lục Đạo trẻ tuổi như vậy, ai nghĩ đối phương tâm cơ sâu vậy. Ngay từ lúc bị bắt cóc, liền thiết kế ra cái bẫy để kẻ địch mắc lừa
“ Huyết Hùng, nhìn ta”
Đúng lúc này, Huyết Hùng vốn tâm tình chết lặng bị một tiếng quát lớn làm cho giật mình. Hắn theo bản năng ngẩng đầu.
“ Lục Đạo Luân Hồi: Nhân Gian Đao”
Chỉ thấy, Lục Đạo đã tháo xuống kính mắt, mái trái cũng biến thành Rinegan, có điều màu sắc của Rinegan cũng không phải màu tím, mà là màu vàng. Đây chính là tiêu chí của Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194172/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.