Bữa cơm kéo dài nửa tiếng đồng hồ. Lục Đạo bảo Phương lão đưa cho mình Địa Ngọc.
Trong ánh mắt kinh dị của mọi người, Lục Đạo điểm nhẹ một ngón tay xuống Địa Ngọc.Liền, từ Địa Ngọc lóe lên từng đạo ngũ thải quang mang.
Sau đó, từng đạo mắt thường không thể thấy tự nhiên năng lượng từ Địa Ngọc lan ra xung quanh, trong chớp mắt thì lan tỏa cả khu biệt thự
Mặc dù mọi người không nhìn thấy, thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được một hồi khoan khoái, giống như đang tắm trong suối nước vậy, thoải mái vô cùng
Bất quá, theo ngũ thải quang mang biến mất, những dị tượng này đều không còn
“ Phương lão, cháu đã kích hoạt Địa Ngọc. Ông chỉ việc để trong phòng ngủ là được” Lục Đạo trả lại Địa Ngọc cho Phương lão, cười nói
“ Đa tạ Lục thần y” Phương lão cảm kích
- Reng… Reng
Đúng lúc này, một hồi chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của Âu Dương Chấn. Hắn mở ra điện thoại, khi thấy số điện thoại hiện trên màn hình, gương mặt hắn biến sắc, vội vàng nói
“ Xin lỗi mọi người. ta đi nghe điện cái”
Sau đó, Âu Dương Chương vội vã chạy ra ngoài
“ Ông nội, Lục Đạo, Mị Mị, ba người ngồi nói chuyện, con đi dọn dẹp” Phương Tuyết Di ôn nhu, sau đó đứng dậy
Trong phòng chỉ còn lại ba người Lục Đạo, Phương lão cầm trong tay Địa Ngọc, thần sắc khổ sở cực kì
“ Lục Đạo, những gì cháu nói vừa nãy, là thật chứ?”
“ Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194151/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.