Hít một hơi thật sâu ổn định lại tâm tình sao động, Lục Đạo cười nói
“ Đúng vậy, chị Mị Nhi” Ngừng lại một chút, hắn nói “ Mới cả hôm đó cũng là lần đầu tiên của em, tại sao chị có thể lừa dối em chứ”
Ngữ khí mười phần u oán, phẳng phất Nguyễn Mị Nhi đối với hắn làm ra chuyện gì thương thiên hại lý vậy. Lại thêm lời nói cực kì mập mờ, khiến người khác ta không khỏi liên tưởng
Nguyễn Huy nghe thế, khóe miệng co giật một hồi. Mắt nhìn chị gái mình mang theo một vẻ quái dị.
Chẳng lẽ chị hai mình cướp đi lần đầu của đại ca xong bỏ đi? ….
Lại nghĩ đến mấy ngày nay Nguyễn Mị Nhi không ngừng hỏi thăm Lục Đạo, hắn cảm thấy suy nghĩ này càng lúc càng đúng ah
Nguyễn Mị Nhi trên đầu xuất hiện vài sợi hắc tuyến. Cố tình!! Đây là cố tình hãm hại ah
Lại thấy Nguyễn Huy ánh mắt quái lạ nhìn mình, tựa như nhìn thấy một người: bạc tình bạc nghĩa, cướp đời trai tân người ta xong thì bỏ đi, nàng nội tâm có xúc động muốn cho thằng này một trận
Cố gắng lắm mới giữ cho mình bình tĩnh lại, Nguyễn Mị Nhi chớp chớp đôi mắt to, một bộ hồn nhiên, yêu kiều
“ Ai nha, chị xin lỗi mà ~ Hôm đó chị vội quá, nên đưa cho nhầm cho em số điện thoại ah ~. Chính vì vậy, hôm nay chị mới tới đây ah ~ Hì…hì, em trai, có rảnh không, cùng chị đi uống café, coi như tạ lỗi”
Nguyễn Huy giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194139/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.