Hệ thống phòng ngự ở hành lang cuối cùng cũng bị vô hiệu hóa, đám người lần lượt tiến vào bên trong.
“ Chú em đã từng giết người, đúng chứ ? Thấy cảnh máu me như ban nãy mà chú em vẫn điềm nhiên như không thì ta chắc chắn chú em đã giết không ít người” Trương Kiệt nhìn Jack cười nói.
Bọn Chiêm Lam, Trịnh Xá nghe Trương Kiệt nói vậy thì cũng nhìn Jack tỏ vẻ nghi ngờ, ban nãy bọn họ nôn thốc nôn tháo khi thấy người chết nên cũng không để ý tới.
Thấy mọi người nhìn mình thì Jack gật đầu nói: “ Không sai, ta đã từng giết người, nhưng các ngươi yên tâm, ta không phải là dạng giết người một cách tùy ý. Đã tham gia bộ phim này, các ngươi cũng đã trở thành đồng đội của ta, không phải sao ?”
Khí thế bệ nghễ thiên hạ của Jack cùng với lời lẽ lạnh lùng làm cho Lý Tiêu Nghị, Chiêm Lam cùng Trịnh Xá không khỏi phát lạnh, ba người càng dè chừng Jack hơn.
Đúng lúc này, từ phòng ăn B vang lên mấy tiếng súng, đám người Anderson, Frank và cô gái áo đỏ tên Alice nhanh chóng chạy đến kiểm tra.
“ Có chuyện gì ? Tôi nghe thấy tiếng súng”
Ryan giơ ra bàn tay bị cắn nát hai ngón, hổn hển nói: “Sếp, tôi gặp người sống sót, nhưng hắn điên rồi, xông vào cắn tôi, nên tôi đã nổ súng”
“ Không thấy thi thể đâu nữa, Sếp” Trương Kiệt chỉ vào vị trí có vũng máu đặc sệt.
Đúng lúc này một đám người đã chuyển hóa thành zombie
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2715155/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.