Nghe Tiêu Viêm đồng ý, Tử Nghiên vẻ mặt tươi cười nói: “Nhưng trong lúc ngươi tu luyện, ta sẽ thường xuyên tìm người nhờ luyện chế đan dược đó nha”
“ Được thôi” Tiêu Viêm mỉm cười nói.
“ Theo ta đi” Tử Nghiên thấy Tiêu Viêm đồng ý thì hớn hở ra mặt, tung tăng đi trước dẫn đường.
Theo sự chỉ dẫn của Tử Nghiên, Tiêu Viêm băng qua quảng trường, đi qua hàng loạt căn phòng có đánh số, càng đi thì càng thấy con số càng nhỏ, cho đến khi đến chỗ sâu nhất, xuất hiện một căn phòng có cánh cửa màu đen.
Tử Nghiên mở cửa phòng, ngay lập tức ánh sáng cực mạnh màu hồng sắc đột ngột tỏa ra làm cho Tiêu Viêm phải nắm chặt mắt lại, sau một lúc mới dám mở ra.
Bên trong phòng tu luyện, hầu như hoàn toàn bị một tầng dày đặc sương mù màu đỏ hồng bao phủ, ánh mắt chỉ có thể nhìn phía trước hai ba mét, còn lại thì đều bị bao phủ.
“ Năng lượng tinh khiết vô cùng” Tiêu Viêm cảm nhận được luồng hồng sắc sương mù này thấm nhanh vào trong cơ thể, hắn tin tưởng ở chỗ này tu luyện sẽ tăng rất nhanh thực lực.
Tử Nghiên nghe vậy thì tỏ vẻ kiêu ngạo, ưỡn bộ ngực nhỏ nói: “ Còn phải nói, nếu không thì mấy tên kia đâu có thèm nhỏ dãi như vậy”
“ À, ta quên nói cho ngươi, nơi này tu luyện mỗi ngày cần 30 hỏa năng đó, phần hỏa năng này ngươi tự lo chứ ta không giúp gì được” Tử Nghiên chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2715099/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.