Một thanh âm quen thuộc vang lên, Tiểu Vũ vẻ mặt vui mừng vô cùng vì hắn biết người đến cứu hắn chính là cha hắn, Võ Vô Địch.
Võ Vô Địch thân mặc áo bào trắng giản dị, vai vác một hộp sắt khá lớn, toàn thân bộc lộ ra khí thế phi phàm của bậc cường giả làm cho Ngũ Vương phút chốc không dám vọng động.
“ Cha, cha đã đến... con không sao cả” Tiểu Vũ nhìn thân ảnh cao lớn của Võ Vô Địch vui vẻ cười nói.
“ Tiểu Vũ, Thập Cường Võ đạo con đánh rất chuẩn, cha cảm thấy rất hài lòng, con của ta chính là nhân tài luyện võ, hãy cố gắng phát huy nó” Võ Vô Địch vỗ vai Tiểu Vũ ôn tồn nói.
“ Cha, Vũ nhi đã biết, từ nay con sẽ cố gắng tập võ, quyết sẽ không làm mất mặt Võ gia ta” Tiểu Vũ nghe những lời của Võ Vô Địch, trong lòng bỗng nhiên xúc động vô cùng, ánh mắt đỏ hồng nói.
“ Được, cha rất vui, con hãy đứng tránh ra một bên, xem kỹ cách cha thu phục mấy tên này” Võ Vô Địch đẩy Tiểu Vũ lùi lại phía sau, khí thế nửa bước Thần Ma cảnh phút chốc bốc lên ngùn ngụt.
Trước khí thế kinh khủng của Võ Vô Địch, Ngũ Vương lập tức đứng thủ thế, âm thầm đề cao cảnh giác.
Võ Vô Địch hét lên một tiếng, lập tức tay trái sử ra Giáp Cốt Long Trảo, tay phải sử ra Huyền Vũ Thần Chưởng, thân hình nhanh như thiểm điện hướng đám người Ngũ Vương công tới.
Trảo pháp cùng chưởng pháp của Võ Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714901/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.