Bỗng nhiên không gian run động, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, người này không ai khác chính là Môn chủ Thiên Môn Hắc Phong.
“ Ma Khôi, Kiếm Ngục, bổn tọa đã chờ hai ngươi từ lâu”
“ Ngươi là ai, có thể thấy được chúng ta? ” Ma Khôi ngạc nhiên nhìn thấy thân ảnh Hắc Phong đứng chặn trước mặt.
“ Ngươi không cần biết ta là ai... Nghịch Đạo Châu, cướp đoạt hết thảy bọn chúng cho ta” Hắc Phong âm thầm ra lệnh.
“ Tuân lệnh chủ nhân, Nghịch Đạo Thần Thông, mở” Nghịch Đạo Châu ôn tồn đáp lời.
“ Ah... Cái gì vậy?” Ma Khôi cùng Kiếm Ngục vô cùng ngạc nhiên khi thấy một bàn tay khổng lồ đầy móng vuốt nhọn hoắc nhanh như tia chớp chụp lên đỉnh đầu mình, tuy nhiên mọi thứ đã muộn đối với bọn họ.
“ Không thể nào, ta không cam tâm” Ma Khôi há rộng miệng đầy răng nhọn, hét lên thê thảm, thân hình của hắn nhanh chóng hư huyễn rồi hoàn toàn tan biến.
“ Đừng giết ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết” Kiếm Ngục hai tay ôm cái đầu trọc lóc, gào thét thảm thiết, thân thể hắn bắt đầu mục rữa rồi từ từ tan thành tro bụi.
“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Linh hồn châu 2 viên”
“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Tuổi thọ châu 100 viên”
“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được Chân Nguyên châu 200 viên”
“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được cảm ngộ siêu phàm nhập thánh bí tịch Huyền Âm Thập Nhị Kiếm”
“Chúc mừng chủ nhân, ngài thu được cảm ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714895/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.