“ Hai vị, bây giờ chúng ta đã bước vào con đường không thể quay lại” Thánh Vương mặt không biểu tình, nhìn hai người Phong Vân nói. 
Phong Vân nhìn nhau, nhưng nhất thời không nói năng gì. 
Trong một phòng chứa bí mật, mười hai thân ảnh tay mang những thanh binh khí kỳ lạ đang đứng tụ tập, dẫn đầu là một lão già râu dài tới ngực, bàn tay trái cầm một viên đá màu vàng chói lọi. 
“ Khổ Thánh, ông đã làm hết sức mình, yên nghỉ đi, Tử Tịch tôi sẽ trả thù cho ông” lão già râu dài ôn tồn nói. 
“ Khởi trận” 
Tử Tịch phất tay một cái, viên đá lập tức bay lên cao, ánh sáng lấp lóe như đang dẫn đường cho họ, mười một người tay cầm binh khí nhanh chóng chia ra bao vây đám người Thánh Vương. 
Tử Tịch cùng với 11 người chia ra làm ba nhóm, đồng loạt công kích đến vị trí yếu hại trên người Phong Vân và Thánh Vương. 
Tứ tướng thủ hộ lấy Tàng Long Huyệt lần lượt là Khổ, Tập, Diệt, Đạo. Tử Tịch là người đứng đầu Tập đế, thực lực mạnh mẽ phi thường, nhanh như cắt đã kẹp lấy Đại Đồng kiếm của Thánh Vương, một tay vung quyền vào đỉnh đầu của hắn. 
Khó lòng tránh, Thánh Vương chỉ còn cách vung quyền đón đỡ, lập tức ba ngưởi còn lại vung ra binh khí kẹp lấy Đại Đồng kiếm, đồng loạt ùa lên, trong phút chốc Thánh Vương đã tuột tay khỏi Đại Đồng kiếm. 
Tám người còn lại thi nhau quấn lấy hai người Phong Vân, lúc vừa chiến, lúc vừa lui, di 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714882/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.