Chương trước
Chương sau
“ Oành... Ah”

Khi thân ảnh của bọn họ rời khỏi Thiên Hạ Hội, một tiếng nổ lớn và tiếng hét thảm của Vô Danh truyền ra, thân thể của hắn đã bị Chân khí cầu kích nổ tan nát, cả người toàn là máu nằm gục trên sàn nhà, khí tức sự sống trên người cực kỳ yếu ớt.

“ Thiên Trì Thập Nhị Sát ở đâu?” đánh gục xong Vô Danh, Hắc Phong hét lớn lên một tiếng triệu tập Thiên Trì Thập Nhị Sát đang ẩn thân xung quanh.

“ Chúng thuộc hạ có mặt, tùy ý Bang chủ sai khiến” Đồng Hoàng hai tỷ muội dẫn đầu nhóm người vội vã từ nơi ẩn nấp đi ra. Cả đám đã quan sát mọi chuyện từ đầu đến cuối, biết được thực lực của Hắc Phong cực kỳ cường đại, mạnh hơn Hùng Bá rất nhiều thì trong lòng hoảng sợ vô cùng.

“ Các ngươi mau mau đi truy sát bốn tên vừa đào thoát khỏi Thiên Hạ Hội, bọn chúng đã bị thương, chắc chắn chạy không xa. Đi mau!” Hắc Phong nhìn mười hai người đang quỳ dưới đất lạnh lẽo ra lệnh.

“ Thuộc hạ tuân lệnh” Thiên Trì Thập Nhị Sát vội vã cúi đầu nhận lệnh rồi kéo nhau đi hành động.

“ Đoạn Lãng, đệ hãy bắt tên Vô Danh này nhốt vào Thiên lao, hắn đã bị ta phế võ công, không còn đáng ngại” Hắc Phong nhìn Đoạn Lãng nói.

“ Đệ biết rồi đại ca, đệ sẽ chậm rãi cho hắn nếm mùi đau khổ” Đoạn Lãng nở nụ cười tà ác nói, sau đó hắn ra lệnh cho hai tên đệ tử Thiên Hạ Hội khiêng Vô Danh đi mất.

Văn Sửu Sửu thấy Vô Danh bị khiêng đi mất thì phe phẩy quạt lông hướng Hắc Phong nịnh bợ nói.

“ Chúc mừng Bang chủ, chúc mừng Bang chủ, ngay cả Võ Lâm Thần Thoại cũng bị Thiên Hạ Hội ta bắt giam, thiết nghĩ từ nay sẽ không còn người nào dám đối nghịch với Thiên Hạ Hội nữa”

“ Các ngươi có đồng ý quy phục Thiên Hạ Hội ta không?” Hắc Phong quay xuống đám nhân sĩ võ lâm cười lạnh nói.

“ Bang chủ, Hải Sa bang nguyện quy thuận Thiên Hạ Hội”

“ Bang chủ, Cự Kình bang nguyện gia nhập Thiên Hạ Hội”

“ Long Hổ môn chúng tôi nguyện thần phục”

Đám đông nhân sĩ võ lâm trong đại sảnh đều đồng ý quy thuận Thiên Hạ Hội, không người nào dám tỏ ý phản đối, bởi vì phản đối đồng nghĩa với chết, mà bọn họ vẫn còn muốn sống.



Trong nháy mắt thời gian một tháng chậm rãi trôi qua, Hắc Phong Bang chủ Thiên Hạ Hội tên tuổi đã danh chấn giang hồ, không ai không biết. Võ Lâm Thần Thoại Thiên Kiếm Vô Danh ở trong tay của hắn bại trận bị bắt giam, đồ đệ Kiếm Thần bị truy sát không rõ sống chết.

Thực lực của Hắc Phong rốt cục mạnh đến như thế nào mọi người cũng không biết được, nhưng kể từ khi hắn thay thế Hùng Bá nắm giữ Thiên Hạ Hội, thế lực của Thiên Hạ Hội đã khuếch trương với tốc độ kinh khủng. Vô Song Thành đã bị Thiên Hạ Hội tiếp quản, vô số thế lực đã quy thuận dưới trướng, Thiên Hạ Hội đã chính thức trở thành Bá Chủ Võ Lâm.

Trong đại điện Thiên Hạ Hội.

“ Không ổn rồi Bang chủ, không ổn rồi Bang chủ” Văn Sửu Sửu từ bên ngoài chạy vào đại điện, biểu hiện quýnh quáng, có vẻ như có chuyện gì đó rất gấp cần cấp báo.

“ Có chuyện gì?” Hắc Phong thấy điệu bộ của Văn Sửu Sửu thì trừng mắt nhìn hắn nói.

“ Bang chủ, Bang chủ... U Nhược tiểu thư đã trốn khỏi Hồ Tâm Tiểu Trúc, chỉ để lại bức thư này” Văn Sửu Sửu đưa cho Hắc Phong chiếc khăn tay, bên trên có ghi mấy dòng chữ.

[ Ta phải rời khỏi Thiên Hạ Hội đi tìm Nhiếp Phong, các ngươi đừng tìm ta vô ích, ta sẽ không quay trở lại ]

Hắc Phong nhìn những dòng chữ trên khăn tay bất giác nhoẻn miệng cười, hắn biết tính khí của cô bé này, từ nhỏ đến lớn bị Hùng Bá quản thúc, nay Hùng Bá đã chết, nàng muốn thoát ra để đi tìm hạnh phúc cho bản thân cũng là điều dễ hiểu.

Khổng Từ đứng bên cạnh Hắc Phong, nghe Văn Sửu Sửu trình báo thì gương mặt lộ vẻ lo lắng, nàng từ nhỏ cũng khá thân thiết với U Nhược, hai người thường hay chơi đùa với nhau, nay U Nhược đã rời khỏi Thiên Hạ hội làm nàng cũng có cảm giác hụt hẫng.

“ Phong ca, U Nhược tiểu thư thân gái một mình đi trên giang hồ vô cùng nguy hiểm, chàng phải tìm cách bảo vệ nàng mới được” Khổng Từ vịn tay Hắc Phong dịu dàng nói.

“ Ừm, nàng không phải lo... ngươi phái một nhóm đệ tử theo sau nàng, nếu nàng gặp nguy hiểm hãy ra tay bảo vệ” Hắc Phong mỉm cười trìu mến với Khổng Từ rồi hướng Văn Sửu Sửu ra lệnh.

“ Ai nha... Bang chủ an tâm, Sửu Sửu sẽ đi làm ngay” Văn Sửu Sửu nói rồi cúi mình hành lễ đi ra khỏi đại điện.

Văn Sửu Sửu vừa rời khỏi không lâu, Đoạn Lãng cũng không biết từ nơi nào đi nhanh vào đại điện, thấy Hắc Phong đang đứng cùng Khổng Từ thì mỉm cười nói.

“ Đại ca, đại tẩu ngày càng quấn quít không rời nha”

Khổng Từ nghe vậy thì mặt cười thẹn thùng không nói gì, Hắc Phong xoay ngang cười cười nói.

“ Lãng đệ, có chuyện gì sao?”

“ Đại ca, các gia tộc chống đối Thiên Hạ Hội ta ở Vô Song Thành đã bị đệ tiêu diệt tận gốc, sẽ không còn gây nên vấn đề gì nữa” Đoạn Lãng cười tà ác nói.

“ Tốt, rất tốt, Lãng đệ làm việc ta rất là tin tưởng, từ nay Vô Song Thành sẽ chính thức hiệu lực vì chúng ta” Hắc Phong gật đầu tán thưởng nói.

“ Cũng nhờ đại ca truyền cho đệ Thánh Linh Kiếm Pháp Kiếm 22 nên thực lực của đệ mới tiến nhanh như vậy, tin chắc không bao lâu nữa đệ sẽ đạt đến Khí Hải Cảnh Trung kỳ” Đoạn Lãng không giấu vẻ tự đắc trên mặt cười nói.

“ Đệ tiến bộ quả thật rất nhanh, ta rất mừng, ngày mai trước mặt các đệ tử ta sẽ phong cho đệ làm Phó Bang Chủ để đệ thuận tiện xử lý công việc trong bang” Hắc Phong vỗ vai Đoạn Lãng cười nói.

“ Ừm, vậy đệ không khách khí ha ha ha” Đoạn Lãng trên gương mặt ý cười lại càng nồng nặc hơn.

Hắc Phong biết quá rõ đối với Đoạn Lãng phải liên tục trọng thưởng và khích lệ hắn thì hắn mới cảm thấy vừa lòng, Đoạn Lãng có ý chí cầu tiến rất cao, nếu không trọng dụng hắn thì cho dù là anh em hắn cũng có thể trở mặt. Cái đó cũng không trách được Đoạn Lãng, càng sử dụng Hỏa Lân Kiếm, ý chí tà ác càng xâm nhiễm làm thay đổi tính cách của hắn, làm cho hắn càng dấn thân vào sâu con đường tà ác. Nhưng cho dù Đoạn Lãng có tà ác thế nào thì cũng không thoát khỏi bàn tay của Hắc Phong.

“ Đại ca, còn một chuyện này nữa... ở Bái Kiếm Sơn trang nghe nói sắp có Tuyệt thế hảo kiếm xuất thế, tin tức này đệ đã cho thuộc hạ điều tra kỹ, hoàn toàn chính xác. Đại ca thấy chúng ta có nên đi cướp đoạt thanh kiếm này?” Đoạn Lãng ánh mắt lóe lên tinh quang nhìn Hắc Phong cười nói.

“ Tin tức này ta cũng biết được, mới sáng này thiếu trang chủ của Bái Kiếm Sơn Trang là Ngạo Thiên có đích thân đến đây đưa thiếp mời, bọn họ hy vọng ta có thể đến tham dự, đệ xem đi” Hắc Phong đưa cho Đoạn Lãng thiếp mời màu vàng kim trong rất bắt mắt.

“ Bọn khốn kiếp Bái Kiếm Sơn Trang, đã đồng ý quy thuận chúng ta Thiên Hạ Hội nhưng lại không biết điều, có Tuyệt Thế Hảo Kiếm mà không dâng lên cho đại ca. Đại ca đã quá nhân từ, nếu là đệ đã diệt sát hết cả Bái Kiếm Sơn Trang này” Đoạn Lãng xem thoáng qua thiếp mời rồi bóp nát, biểu hiện giận dữ nói.

“ Đệ có điều không biết, Tuyệt Thế Hảo Kiếm này không tầm thường, nó biết tự chọn chủ nhân cho mình, bọn họ muốn dâng nó cho ta cũng không có cách nào” Hắc Phong thấy biểu hiện của Đoạn Lãng thì cười nói.

“ Có việc này? vậy đại ca tính sao, chúng ta có đi đoạt kiếm này không?” Đoạn Lãng nghe vậy thì nghi hoặc hỏi.

“ Đi chứ, sao lại không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.