“ Là nàng, Lâm Na” Hoắc Cách run rẩy hô lên, Lâm Lôi cũng ngỡ ngàng nhìn người con gái có đường nét gương mặt rất giống mình.
Nàng thiên sứ thấy Hoắc Cách đang áp sát tới thì lộ vẻ nghi hoặc, lông mày nhíu lại.
“ Lâm Na, nàng không nhận ra ta sao, ta, Hoắc Cách đây, chồng của nàng đây, Lâm Na” Hoắc Cách muốn nắm lấy hai tay của nàng thiên sứ. Nàng thiên sứ cũng không dám tự ý động thủ, vội né tránh sang bên.
“ Sao lại thế này, sao nàng không nhận ta?” Hoắc Cách đau khổ thốt lên.
“ Cha, ngươi nói cho ta biết, đây có phải là mẹ không?” Lâm Lôi ôm lấy vai Hoắc Cách nói.
“ Đúng, không sai được, dung mạo kia... còn có hơi thở đó, ta suốt đời đều không quên được” Hoắc Cách quay sang khẳng định với Lâm Lôi.
“ Ha ha ha, thì ra nữ nhân này là mẹ của Lâm Lôi, ta có thể hiểu được vì sao ngài thân chinh đến tận đây” Áo Cổ Tư Tháp nhìn Lâm Phong cười nói.
“ Áo Cổ Tư Tháp, khôi phục tự do cho nàng ngay đi” Lâm Phong nhàn nhạt nói.
“ Được thôi, nhưng ta phải nói trước là linh hồn sau khi trải qua Thiên sứ chuyển sinh trì thì trí nhớ sẽ bị xóa sạch sẽ, giống như một tờ giấy trắng thuần khiết, nữ nhân này cũng không ngoại lệ. Sau khi ta khôi phục tự do cho nàng thì nàng cũng không còn một chút ký ức nào của cuộc sống trước kia” Áo Cổ Tư Tháp nhàn nhã cười nói.
“ Sao lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714775/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.