“ Là nàng, Lâm Na” Hoắc Cách run rẩy hô lên, Lâm Lôi cũng ngỡ ngàng nhìn người con gái có đường nét gương mặt rất giống mình.
Nàng thiên sứ thấy Hoắc Cách đang áp sát tới thì lộ vẻ nghi hoặc, lông mày nhíu lại.
“ Lâm Na, nàng không nhận ra ta sao, ta, Hoắc Cách đây, chồng của nàng đây, Lâm Na” Hoắc Cách muốn nắm lấy hai tay của nàng thiên sứ. Nàng thiên sứ cũng không dám tự ý động thủ, vội né tránh sang bên.
“ Sao lại thế này, sao nàng không nhận ta?” Hoắc Cách đau khổ thốt lên.
“ Cha, ngươi nói cho ta biết, đây có phải là mẹ không?” Lâm Lôi ôm lấy vai Hoắc Cách nói.
“ Đúng, không sai được, dung mạo kia... còn có hơi thở đó, ta suốt đời đều không quên được” Hoắc Cách quay sang khẳng định với Lâm Lôi.
“ Ha ha ha, thì ra nữ nhân này là mẹ của Lâm Lôi, ta có thể hiểu được vì sao ngài thân chinh đến tận đây” Áo Cổ Tư Tháp nhìn Lâm Phong cười nói.
“ Áo Cổ Tư Tháp, khôi phục tự do cho nàng ngay đi” Lâm Phong nhàn nhạt nói.
“ Được thôi, nhưng ta phải nói trước là linh hồn sau khi trải qua Thiên sứ chuyển sinh trì thì trí nhớ sẽ bị xóa sạch sẽ, giống như một tờ giấy trắng thuần khiết, nữ nhân này cũng không ngoại lệ. Sau khi ta khôi phục tự do cho nàng thì nàng cũng không còn một chút ký ức nào của cuộc sống trước kia” Áo Cổ Tư Tháp nhàn nhã cười nói.
“ Sao lại có thể như vậy?” Lâm Lôi nghe vậy thì lòng đau như cắt hét lên.
Thấy thái độ của Lâm Lôi như vậy Áo Cổ Tư Tháp nói tiếp: “Một người, một cái phàm nhân linh hồn, thoáng cái đã trở thành Thiên sứ thần mười hai cánh, thực lực biến cường như vậy? Nếu là tánh mạng, có thể được như vậy không?”
“ Thời điểm thiên sứ chuyển sinh trong ao sẽ phát sinh thay đổi, cả linh hồn đều có chút ít biến hóa. Linh hồn bọn họ không ở trong đầu, mà là ở trong lòng, trong lòng chính là hạch tâm của thiên sứ. Hơn nữa lúc thời điểm thay đổi, linh hồn cũng thay đổi, trí nhớ vì thế trở nên trống rỗng” Áo Cổ Tư Tháp giải thích.
Lâm Phong nghe Áo Cổ Tư Tháp giải thích với Lâm Lôi thì cười thầm trong lòng, lời nói của Áo Cổ Tư Tháp làm cho người nghe thấy rất có lý. Nếu hắn không biết được kịch tình cốt truyện thì chắc cũng đã tin tưởng rồi.
Muốn cho Lâm Na khôi phục ký ức thật ra có hai cách, cách thứ nhất chính là giết chết Áo Cổ Tư Tháp, còn cách thứ hai là Áo Cổ Tư Tháp phải hủy bỏ khế ước linh hồn với Lâm Na và Thiên sứ chuyển sinh trì, nhưng như thế sẽ làm cho toàn bộ Thiên sứ mười hai cánh khôi phục tự do, Áo Cổ Tư Tháp với tính cách tham lam như thế làm sao chấp nhận. Đó là còn chưa nói Áo Phu đang cần đại lượng Thiên Sứ mười hai cánh để giành chiến thắng cho hắn trong Vị diện chiến trường.
Lâm Phong nghĩ lúc này chưa phải là lúc lật mặt của Áo Cổ Tư Tháp, nếu không có thể khiến Áo Cổ Tư Tháp phản ứng mạnh mà ra lệnh cho Lâm Na tự sát, cục diện cá chết lưới rách này Lâm Phong thật sự không muốn thấy.
“ Cha” Lâm Lôi nghe Áo Cổ Tư Tháp giải thích xong thì run rẩy nhìn Hoắc Cách nói.
Hoắc Cách nghe nãy giờ cũng đã hiểu được tình hình nên truyền âm cho Lâm Lôi nói: “ Lâm Lôi, trí nhớ không khôi phục được thì xem như chưa từng có, coi như ta cùng mẹ ngươi một lần nữa làm lại từ đầu vậy”.
“ Dạ” Lâm Lôi gật đầu.
“ Đại nhân, nhờ ngài nói Áo Cổ Tư Tháp khôi phục tự do cho mẹ ta, việc mất đi ký ức chúng ta có thể chấp nhận được” Lâm Lôi truyền âm cho Lâm Phong biết.
Lâm Phong gật đầu rồi mở miệng nói: “ Áo Cổ Tư Tháp, ngươi hãy khôi phục tự do cho nàng ngay đi”
“ Được thôi” Áo Cổ Tư Tháp gật đầu, bắt đầu mím môi, nhắm mắt lại. Một đạo thần thức truyền vào trong óc Lâm Na, Áo Cổ Tư Tháp sắc mặt từ từ tái nhợt.
Trong phút chốc, Áo Cổ Tư Tháp gương mặt trở nên trắng toát, biểu hiện choáng váng như muốn ngã.
“ Ngươi không sao chứ?” Lâm Phong giả vờ hỏi, trong lòng Lâm Phong lúc này cười thầm không thôi, Áo Cổ Tư Tháp diễn xuất giống như một diễn viên đoạt giải Oscar vậy.
“ Không sao, linh hồn bị tổn thương một chút thôi” Áo Cổ Tư Tháp phất tay nói.
Lâm Na lúc này gương mặt nhu mì quay sang Hoắc Cách hỏi: “ Ngươi nói ngươi là chồng của ta lúc ta còn chưa làm thiên sứ?”
“ Lâm Na, nàng còn nhớ khi chúng ta tại Ô Sơn trấn... nàng nhớ con trai chúng ta Lâm Lôi không? Còn có Ốc Đốn nữa, lúc nàng bị bắt đi nó còn nhỏ xíu...” Hoắc Cách ánh mắt tỏa sáng cầm tay Lâm Na nói.
“ Xin lỗi, ta không nhớ” Lâm Na lắc đầu nói.
“ Không sao, từ từ nàng sẽ nhớ ra, ta sẽ dẫn nàng về Ngọc Lan vị diện” Hoắc Cách trìu mến nhìn Lâm Na nói.
“ Không hiểu sao ta cảm thấy... ngươi có hơi thở rất quen thuộc nhưng vẫn không nhớ được gì cả” Lâm Na cười nói.
Hoắc Cách mừng như điên, nắm lấy bàn tay Lâm Na: “Thật vậy sao?, tốt quá”
“ Vâng” Lâm Na gật đầu.
Lâm Lôi đứng kế bên cũng biểu hiện vui mừng.
“ Áo Cổ Tư Tháp, việc này đã xong, ta đi trước” Lâm Phong đứng lên cười nói.
Áo Cổ Tư Tháp vẫn còn ra vẻ loạng choạng đứng lên nói: “ Vậy ta cũng không tiễn, Khắc Lôi, Quang minh thần vị diện luôn chào đón ngài tới chơi, ha ha”
“ Chúng ta đi thôi” Lâm Phong gật đầu, hướng ba người bọn Lâm Lôi nhàn nhạt nói.
“ Vâng, đại nhân” Lâm Lôi cảm kích nói.
Cả bốn người biến mất ngay tại chỗ, Áo Cổ Tư Tháp thần thức dò xét thấy Lâm Phong đã ra khỏi Quang Minh thần vị diện thì lập tức khôi phục sắc mặt như bình thường, không có vẻ gì là linh hồn bị tổn thương cả.
“ Khắc Lôi, mối thù này ta sẽ không quên, ngươi sẽ phải trả giá đích đáng” Áo Cổ Tư Tháp ánh mắt băng lãnh tràn ngập sát khí.
Ba tháng sau, tại Thủy hệ thần vị diện, Thanh Vũ đại lục.
Trên bầu trời xanh biếc xuất hiện một vị trung niên gương mặt bặm trợn, thân mặc trường bào màu đen như ẩn như hiện. Người trung niên đó chính là Hủy diệt Chúa tể mới từ Địa Ngục tới.
“ Ha ha, xin chào đại nhân” Lâm Phong đã nhận ra Hủy diệt chúa tể từ xa nên truyền âm chào hỏi.
“ Hôm nay được ngài đến chơi thật là vinh hạnh cho Khắc Lôi ta” Lâm Phong cười nói.
“ Khắc Lôi ngươi khách khí rồi, ta có một chuyện muốn bàn với ngươi” Hủy diệt chúa tể nghiêm túc nói.
“ Mời ngài vào cung điện nói chuyện”
Một lúc sau, Lâm Phong và Hủy diệt chúa tể ngồi đối diện nhau trong lầu các ở vườn thượng uyển.
“ Không biết ngài tìm ta có chuyện gì?” Lâm Phong nhìn Hủy diệt chúa tể cười nói.
“ Ta muốn thách đấu ngươi” Hủy diệt chúa tể nói thẳng, ánh mắt rất nghiêm túc.
“ Tại sao ngài lại có ý tưởng đó?” Lâm Phong nghi hoặc hỏi.
“ Từ sau trận chiến của ngươi với Áo Cổ Tư Tháp, ta cảm thấy rất có hứng thú với Thiên phú thần thông của ngươi, nhờ đó ta đã có phát triển rất lớn trong việc sáng tạo tuyệt chiêu mới. Nay tuyệt chiêu mới này của ta đã thành công, ta muốn dùng nó để thử sức với Thiên phú thần thông của ngươi xem ai lợi hại hơn” Hủy diệt chúa tể khảng khái nói.
“ Được, ta đồng ý” Lâm Phong biết rất rõ tuyệt chiêu mà Hủy diệt chúa tể đề cập chính là Thời Không Thác Loạn, tuyệt chiêu này dung hợp bốn loại pháp tắc Địa, Hỏa, Thủy, Phong có thể nói là hoàn mỹ vô cùng, đây chính là thứ mà Lâm Phong đang cần nhất.
Hơn hai ngàn năm qua, Lâm Phong đã rất cố gắng dung hợp bốn loại pháp tắc bất đồng thành một thể. Nhưng mà, cho dù tu luyện đến bước cuối cùng là từng bước làm cho tứ đại huyền ảo khác xa nhau hoàn mĩ dung hợp, hắn vẫn không cách nào đột phá được, không cách nào vượt qua được cái giới hạn đó.
Lâm Phong tin chắc rằng, chỉ khi trực tiếp chống đỡ tuyệt chiêu Thời Không Thác Loạn này, hắn mới có thể vượt qua được cái giới hạn đó, đạt đến trình độ dung hợp hoàn mỹ nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]