Ngọc Lan lịch, 23 tháng 11 năm 10078, ngày hôm nay Bối Lỗ Đặc sẽ mở ra Chúng thần mộ địa để cho một mình Lâm Phong đi vào.
Trên vùng trời biển Nam hải, hai thân ảnh đang lăng không mà đứng.
“ Chúng ta xuống thôi” Bối Lỗ Đặc nói.
Nước biển ào ào nổi sóng rồi từ từ dạt ra thành một cái thông đạo sâu không thấy đáy. Hai người nhanh chóng bay xuống với tốc độ cực nhanh. Bối Lỗ Đặc đang đi bỗng nhiên chuyển hướng, hướng cái hang động bên cạnh đi vào.
“ Chúng ta không đi Chúng thần mộ địa sao Bối Lỗ Đặc đại nhân?” Lâm Phong thừa biết Bối Lỗ Đặc làm gì nhưng vẫn giả vờ hỏi.
“ Ta muốn đi lấy một thứ quan trọng” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Hang động đại khái sâu khoảng vài vạn thước cuối cùng cũng đến đích. Dưới đáy hang động là một vùng không gian khoảng vài trăm thước, đặc biệt là nước biển đều không vào được không gian này.
Bối Lỗ Đặc đưa ra bàn tay, một cổ ánh sáng màu xanh từ lòng bàn tay lão bắn ra, trong khoảnh khắc liền phân ra thành hàng vạn tia nhỏ màu xanh, bay thẳng vào vách núi xung quanh, trên vách núi đá từ từ hiện ra những ký tự ma pháp.
“ Ma pháp trận phong ấn này rất cao thâm, ngài tính giải phong ấn?” Lâm Phong mở miệng đánh giá.
“ Đúng vậy” Bối Lỗ Đặc cười thần bí.
“ Ầm”
Bốn phía vách núi chấn động mạnh rồi từ từ tan chảy xuống như cát mịn. Bối Lỗ Đặc phất tay một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714762/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.