Chương trước
Chương sau
Tại Hoàng cung Áo Bố Lai Ân đế quốc, A Đức Kim Tư đang ngồi thông thả trên ngai vàng, hắn đang thưởng thức màn thoát y vũ từ các vũ công vô cùng xinh đẹp. Bỗng nhiên không gian trước mặt hắn từ từ nứt toạc ra rồi từ trong không gian loạn lưu đó xuất hiện một bàn tay khổng lồ.

“ Ah... ah... ah” đám vũ cơ thấy vậy thì hét lên thất thanh, chạy toán loạn.

Bàn tay to lớn hướng A Đức Kim Tư chụp thẳng xuống, A Đức Kim Tư vội vàng né tránh nhưng cho dù hắn cố gắng như thế nào cũng không thoát khỏi được bàn tay kỳ dị. Chỉ trong khoảnh khắc hắn đã bị bàn tay nắm chặt lấy.

“ Ah, khốn kiếp, thả ta ra” A Đức Kim Tư gầm lên, cố gắng vùng vẫy.

Bàn tay nắm chặt A Đức Kim Tư rồi nhanh chóng biến mất trong không gian loạn lưu, các vết nứt không gian từ từ khôi phục lại như chưa từng có gì xảy ra.

Bá Nạp Tư cũng quan sát được diễn biến vừa rồi nhưng hắn không thể giúp được gì cho A Đức Kim Tư vì mọi việc diễn ra quá nhanh.

“ A Đức Kim Tư đại nhân đã bị bắt đi” Bá Nạp Tư truyền âm cho các đồng bạn trong Hoàng Cung.

“ Sao lại thế được, A Đức Kim Tư đại nhân là Thượng Vị Thần vô cùng cường đại, ai lại có thể bắt đi ngài ấy một cách nhanh chóng như vậy?” Cái Đằng Bỉ ngạc nhiên hỏi.

“ Ta cũng không biết, chỉ biết bắt đi A Đức Kim Tư đại nhân là một vị cường giả vô cùng khủng bố. Ta nghĩ có thể là Hoàng đế Khắc Lôi” Bá Nạp Tư phân tích.

“ Chúng ta nên làm gì đây?” Cái Đằng Bỉ nói.

“ Ta nghĩ chúng ta nên lập tức đi đến đế đô Ba Lỗ Khắc để cầu xin Hoàng đế Khắc Lôi tha tội” Bá Nạp Tư nghiêm túc nói.

“ Không phải chứ, ngươi muốn chúng ta đi tìm chết à?” Cái Đằng Bỉ ngạc nhiên hỏi.

“ Cũng không hẳn, chúng ta chỉ là thuộc hạ của A Đức Kim Tư mà thôi, nếu chịu phục tùng Hoàng đế Khắc Lôi chưa chắc đã có kết cục xấu”

“ Ngươi nhìn vấn đề chưa bao giờ sai, thôi được, chúng ta nghe theo ngươi” Cái Đằng Bỉ nói

Vào lúc này, A Đức Kim Tư đã xuất hiện tại đại điện Hoàng cung đế đô Bá Lỗ Khắc.



“ Ngài là Khắc Lôi bệ hạ?” A Đức Kim Tư thấy một người thanh niên tóc vàng ngồi chễm chệ trên ngai vàng, phía dưới là bọn Áo Nhĩ Tác Phổ và Áo Gia Văn thì thầm kêu không ổn.

“ A Đức Kim Tư, ngươi có biết tội của mình chưa?” Lâm Phong cười nói.

Sống bao nhiêu là ức năm ở Qua Ba Đạt ngục giam, A Đức Kim Tư sao lại không biết thời thế, hắn nhìn không thấu tu vi của người thanh niên trên ngai vàng nhưng hắn bị bắt một cách không thể phản kháng để tới đây thì có thể khẳng định thực lực của người thanh niên này hơn xa hắn.

“ Thưa Khắc Lôi bệ hạ, tiểu nhân biết tội, xin ngài rộng lòng tha thứ. Tiểu nhân nguyện gia nhập dưới trướng của ngài, tùy ngài sai xử” A Đức Kim Tư thành kính nói.

“ Ngươi khá thức thời, bằng không thì ta sẽ không ngần ngại cho ngươi hồn phi phách tán ngay” Lâm Phong cười khẩy, thả ra uy áp chấn nhiếp toàn bộ đại điện.

“ Dạ, thuộc hạ biết tội” A Đức Kim rùng mình một cái, quỳ xuống đất. Hắn đã biết người thanh niên tóc vàng này thực lực cỡ nào, đó chính là cường giả Đại Viên Mãn trong truyền thuyết, hắn cảm giác giống như vừa đi dạo qua quỷ môn quan vậy. Hắn thật nực cười cho bản thân quá xem thường anh hùng thiên hạ, hắn còn tưởng ngoài Bối Lỗ Đặc ra thì hắn đã là vô địch trên đại lục này rồi, muốn làm gì tùy thích. Ai ngờ rằng trên Ngọc Lan vị diện này còn có cường giả mạnh đến cỡ này, mấy vị vương giả như Thanh Hỏa ở Qua Ba Đạt vị diện ngục giam cũng không thể so sánh bằng.

“ Biết tội thì phải biết lập công chuộc tội, ta phong ngươi làm Thống Đốc, thay mặt ta quản lý Áo Bố Lai Ân đế quốc. Kế bên Áo Bố Lai Ân đế quốc có La Áo đế quốc và một số tiểu quốc, ta cho ngươi trong vòng một tháng phải thống nhất tất cả các quốc gia đó, toàn bộ đại lục này chỉ có một Đế quốc duy nhất đó là Khắc Lôi Đế Quốc, toàn bộ người dân chỉ được tín ngưỡng một mình Khắc Lôi ta mà thôi, ngươi nghe rõ chưa?” Lâm Phong ngạo nghễ nói.

“ Thuộc hạ tuân lệnh chủ nhân” A Đức Kim Tư cung kính cúi đầu nói. Lúc này hắn đã nhận ra sâu trong linh hồn của hắn đã có ấn ký linh hồn của Lâm Phong gắn vào, cường độ linh hồn này sâu không lường được, nếu hắn có ý phản bội thì lập tức ấn ký này sẽ cắt nát linh hồn của hắn ra thành mảnh nhỏ ngay.

Chưa đến một tháng sau, dưới sự hợp lực của A Đức Kim Tư, Bá Nạp Tư, Cái Đằng Bỉ, Hán Bố Lý Đặc, La Áo đế quốc và một số tiểu quốc toàn bộ bị tiêu diệt sạch sẽ, Ngọc Lan đại lục chính thức được thống nhất bởi Khắc Lôi đế quốc. Toàn bộ người dân trên Ngọc Lan đại lục từ Tây sang Đông đều bắt buộc tín ngưỡng duy nhất một vị chân thần đó là Hoàng Đế Khắc Lôi.

Đám người Võ Thần, Đại Tế Ti rốt cục cũng đã ra khỏi Chúng Thần Mộ Địa. Thấy tình cảnh đất nước bị tiêu diệt bởi đế quốc Khắc Lôi, bọn họ cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt mà không dám phản ứng gì, bởi bọn họ biết quá rõ cường giả vi tôn, Hạ Vị Thần của bọn họ chả là gì so với Đại Viên Mãn cả.

Tại sâu trong Bắc Cực Băng Nguyên, Hoắc Đan đang đứng trước một tòa pháp trận vô cùng phức tạp. Tòa pháp trận đang tỏa ra ánh sáng chói mắt, giữa pháp trận hiện ra quang mang như ảo như thật. Anh sáng tại ma pháp trận dần dần tiêu tán, xuất hiện thân ảnh của hơn mười người, tất cả đều là cường giả thần cấp.

“ Hoắc Đan xin chào Tát Địch Tư Tháp đại nhân”

“ Hoắc Đan, mấy ngàn năm không gặp, mấy năm nay làm phiền ngươi” một thanh niên mặc trường bào thêu chỉ vàng dáng vẻ quý phái cười nói.

“Tát Địch Tư Tháp đại nhân, có thể làm việc cho gia tộc là vinh hạnh của Hoắc Đan”

“ Hoắc Đan, tình hình trên đại lục Ngọc Lan hiện nay như thế nào?” Tát Địch Tư Tháp nói.

“Tát Địch Tư Tháp đại nhân, trên Ngọc Lan đại lục này đã xuất hiện một vị cường giả Đại Viên Mãn, đó chính là Hoàng đế của Khắc Lôi đế quốc Khắc Lôi đại nhân. Hiện tại Khắc Lôi đế quốc đã thống nhất toàn bộ đại lục Ngọc Lan, trở thành bá chủ nơi đây. Tiểu nhân nghĩ Khắc Lôi đại nhân đã là mạnh nhất trên đại lục hiện nay”.

“ Từ tin tức của ngươi gửi về ta cũng hiểu lốm đốm, thật không thể tưởng tượng được một vị diện nhỏ như Ngọc Lan vị diện mà xuất thế một vị Đại Viên Mãn như vậy. Ài, dự định tiến vào Chúng Thần Mộ địa lần này của ta có thể không thực hiện được rồi. Tuy nhiên, ta nghĩ phải bái phỏng vị ấy một lần, nếu có thể mời vị ấy về gia tộc làm cung phụng Trưởng Lão thì không gì tốt bằng” Tát Địch Tư Tháp cảm thán nói.

“ Thưa Tát Địch Tư Tháp đại nhân, cách đây không lâu Vị diện giam ngục thông đạo xảy ra chút vấn đề, mấy ngàn cường giả đã thoát ra được. Cũng may Bối Lỗ Đặc đại nhân đã nhanh chóng phong ấn lại. Một bộ phận nhỏ đã rời đi vị diện cao hơn, đại đa số thì vẫn ở Ngọc Lan đại lục, e rằng là muốn tiến vào Chúng Thần Mộ Địa” Hoắc Đan nói tiếp.

“ Có Thượng Vị Thần thoát ra không?” Tát Địch Tư Tháp hỏi.

“ Có một vị gọi là A Đức Kim Tư, tuy nhiên đã bị Khắc Lôi đại nhân thu phục, bây giờ đang làm Thống Đốc của Khắc Lôi đế quốc” Hoắc Đan ôn tồn đáp.

“ Chuyện này ta có thể hiểu được, Đại Viên Mãn chỉ dưới có Chủ Thần mà thôi, địa ngục vị diện cũng ít đến đáng thương. Cường giả như thế có gì mà không làm được chứ. Ngọc Lan Vị diện có vị Khắc Lôi ấy làm chủ, chúng ta cũng nên biết điều một chút” Tát Địch Tư Tháp cười nói.

Đám thuộc hạ theo sau Tát Địch Tư Tháp nghe vậy thì cũng gật gù đồng ý.

“ À, Hoắc Đan, Ngọc Lan Đại Lục này hẳn có một phân nhánh của Tứ thần thú gia tộc. Hiện tại bọn họ còn có đệ tử kế nghiệp không?” Tát Địch Tư Tháp sực nhớ một chuyện gì đó.

“ Còn, cũng không ít” Hoắc Đan đáp.

“ Thì ra vẫn còn à, có bao nhiêu cũng giết hết, một người cũng không để lại” Tát Địch Tư Tháp gương mặt tràn ngập sát ý.

“Tát Địch Tư Tháp đại nhân, tứ thần thú gia tộc hiện nay có đại bản doanh là Long Huyết tòa thành. Long huyết chiến sĩ và Bất tử chiến sĩ đều tập trung tại đó, đặc biệt có một người tên Lâm Lôi, người này có quan hệ không tầm thường với Bối Lỗ Đặc đại nhân” Hoắc Đan cung kính nói.

“ Lâm Lôi à?” Tát Địch Tư Tháp âm trầm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.