Đêm qua là lần đầu tiên tôi mơ về Lâm Phong, tôi cảm thấy khá bối rối về điều đó. Tôi thật không thể hiểu nổi cảm xúc của mình bây giờ. Hết mơ về Edward Cullen rồi đến Lâm Phong, bản thân tôi đang muốn điều gì đây, cần một bờ vai để dựa dẫm? Cuộc sống của tôi bế tắc đến như vậy hay sao?
Suốt cả buổi sáng, tôi cứ suy tư mãi về điều đó, cho đến cuối cùng khi đã quá mệt mỏi, tôi đành tự nhủ với lòng là tôi chỉ hơi tò mò về thế giới bí ẩn của hai người họ mà thôi, mặc dù biết rằng sự tò mò đôi lúc sẽ hại chết con mèo.
Đến bữa trưa, tôi cùng Jess và Angela đi đến quán ăn tự phục vụ. Mike và Eric chặn chúng tôi lại và kéo về bàn của hai anh chàng. Cả bọn vui vẻ trò chuyện. Tôi nhìn sang bàn của gia đình Cullen thì không thấy họ như mọi khi.
“ Các bạn biết tin gì chưa, gia đình bác sĩ Carlisle đã rời khỏi thị trấn Forks ngay trong đêm” Eric thông báo tin mới với vẻ phấn khích, ánh mắt còn liếc sang nhìn tôi.
“ Sao họ lại chuyển đi, có chuyện gì xảy ra à?” Jessica ngạc nhiên hỏi.
“ Làm sao biết được, chắc họ có chuyện quan trọng” Eric nhún vai nói.
“ Bella, bồ thân với Edward, có biết vì sao họ chuyển đi không?” Angela nhìn tôi có vẻ như thông cảm.
“ Không, mình cũng mới biết” tôi gượng cười nói.
“ Vậy cũng lạ thật”
“ Có gì lạ đâu, bọn họ luôn hành sử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714715/chuong-29-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.