Mấy ngày sau, yêu thú rốt cuộc đã tiến đến chân núi Thanh Vân. Dẫn đầu tầng tầng lớp lớp yêu thú là mười ba Yêu Vương, hình thể quái dị khổng lồ, con nào con nấy cao cả chục trượng. Lơ lửng trên tầng trời cao, một thiếu niên anh tuấn mặc áo bào xanh đang khoanh tay đứng nhìn, chốc chốc người thiếu niên lại phát ra những âm thanh kỳ quái, đàn yêu thú phía dưới dường như nghe hiểu âm thanh này nên phát ra âm thanh hưởng ứng theo.
Bên cạnh người thiếu niên là một con quái thú to lớn, hình thù kỳ dị, có bốn con mắt, răng nanh lỏm chỏm nhọn hoắc, cái mõm đỏ tươi như chậu máu, cái cổ dài một cách dị thường, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn phủ những chiếc vảy cứng như thép nguội. Con quái thú chốc chốc lại há miệng nhe răng, hú lên những âm thanh ghê rợn.
“ Vòng kết giới à, để ta đến phá” người thiếu niên vừa dứt lời liền đánh ra một quyền vào vòng kết giới màu vàng kim trước mặt.
“ Ầm” một âm thanh chát chúa vang lên, vòng kết giới vẫn không hề hấn gì, người thanh niên thì bật ngược trở lại.
Người thanh niên chưa dừng lại, liên tiếp đánh ra từng quyền vô cùng mạnh mẽ vào vòng kết giới màu vàng.
“Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm, ầm, ầm,...” vòng kết giới vẫn không có dấu hiệu bị ảnh hưởng gì.
“ Trên núi Thanh Vân này quả thật có cao thủ, xem ra ta đã coi thường bọn chính đạo rồi” người thiếu niên nhếch mép cười nói.
“ Phải dùng Thần khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-chuong-khong-gia/2714699/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.