Chương trước
Chương sau
Mới sáng sớm Khi Thế Dịch đã đến công ty Lăng Thị để tìm Hạ Ninh Dung nhưng Lăng Hàn Nhượng nói cô đã xin nghỉ để đến công ty giải trí Hắc Kim có chút việc.
Lúc tỉnh dậy Hạ Ninh Dung nhận được gmail mời đến công ty giải trí Hắc Kim để bàn về việc phát triển năng khiếu nghệ thuật cho Hạ An Chi.
"Bé sẽ được theo học tại trường nghệ thuật ngay từ bé để có cơ hội phát triển tài năng trở thành nghệ sĩ nổi tiếng trong tương lai hoặc cũng có thể là ngay từ bé ạ." nhân viên công ty
"Mami, vậy là con không được học cùng anh Tử Minh sao ạ?" Hạ An Chi lo lắng
Hạ Ninh Dung nhìn cô con gái đầy trìu mến rồi quay sang thương lượng với nhân viên: "Bắt buộc phải chuyển trường sao? Có thể chỉ học thêm thôi được không?"
"Chuyện này..." nhân viên khó xử
"Oh, là chị thật sao?"
Hạ Ninh Dung quay lại thì trông thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hắc Khải Tư, cô sững sờ: "Cậu..."
"Em không ngờ đấy, chị vậy mà lại có con rồi sao? Thật là tiếc mà!" Hắc Khải Tư tiếc nuối
Hạ Ninh Dung ngẩn người. Sao biểu cảm của cậu ta lại giống với Lăng Ánh Nguyệt đến vậy? Không phải là lại định mai mối cô với anh chàng nào đó chứ?
"Hắc tổng, anh quen cô ấy sao?" cô nhân viên ngạc nhiên
"Cậu là Tổng Giám đốc của công ty giải trí Hắc Kim?" Hạ Ninh Dung tròn mắt
"Sao? Chị không ngờ đúng không? Em vừa đẹp trai lại còn tài giỏi. Chắc chắn là hơn anh hai của em rồi." Hắc Khải Tư tự mãn
*Cậu chỉ hơn anh ta mỗi tính cách thôi. Mấy cái kia thì...
Loading...

Hạ Ninh Dung chán không muốn nói.
"Hắc tổng, cô bé này không muốn chuyển hẳn trường. Vậy có thể cho cô bé học thêm thôi được không ạ?" cô nhân viên đó nhìn về phía Hạ An Chi
Hắc Khải Tư lúc này mới để ý đến Hạ An Chi, cậu ta căng mắt lên nhìn cô bé như muốn kiểm chứng điều gì đó: "Đúng là giống thật. Gen của chị có vẻ trội nhỉ, giống y chang."
"À... uh. Chắc vậy." Hạ Ninh Dung mơ hồ gật đầu
*Cũng phải có một đứa giống chứ. Con trai đã giống y chang anh ta rồi thì con gái cũng phải giống mình chứ, nhưng rốt cuộc vẫn bị dính đôi mắt màu đỏ ấy. Bực thật!
"Vậy thì cứ nghe theo cô bé đi."
"Thật ạ? Em cảm ơn anh!" Hạ An Chi vui mừng
Nghe thấy được gọi là anh Hắc Khải Tư sướng rơn, miệng cười toe toét: "Không có gì, không có gì. Chuyện nhỏ ấy mà, sau này chúng ta còn gặp nhau nhiều, tạo bầu không khí tốt một chút cũng là chuyện nên làm mà."
Sau một khoảng thời gian nói chuyện, Hạ Ninh Dung quyết định kí hợp đồng cho Hạ An Chi học thêm ở trường năng khiếu nghệ thuật dưới quyền quản lý của công ty giải trí Hắc Kim.
~ Trước cổng nhà để xe công ty Hắc Kim ~
"Mami, con muốn đi vệ sinh."
"Có cần mami đi cùng không?"
Bỗng chuông điện thoại reo lên, Hạ Ninh Dung lấy điện thoại ra.
"Ai gọi vậy mami?"
"Là sếp của mami." Hạ Ninh Dung nhìn vào màn hình
"Vậy thôi không cần đâu con tự đi được. Mami nhanh nghe điện thoại đi." Hạ An Chi hớn hở, nhanh chóng rời đi
"Con nhóc này thật là. Muốn bán mami đến vậy sao?" Hạ Ninh Dung thừa biết ý định của cô con gái mình
"Tôi nghe, Lăng tổng." Hạ Ninh Dung vuốt màn hình, đưa máy lên nghe
"Cô đã xong việc chưa?"
"Vừa mới, giờ đang chuẩn bị về nè."
"Uh, cô đến thẳng nhà hàng gần công ty nha."
"Có chuyện gì sao?"
"Có người muốn gặp cô."
"..." Hạ Ninh Dung có chút căng thẳng
"Không phải anh ta đâu." Lăng Hàn Nhượng bổ sung thêm
"Ưm... ư... m..."
"Hạ Ninh Dung? Cô bị làm sao vậy? Hạ Ninh Dung, nghe tôi nói không? " Lăng Hàn Nhượng hét vào điện thoại

Tút... tút... tút...
"Mấy người làm gì mami tôi vậy?" Hạ An Chi chạy đến đứng trước mặt đám người bịt khẩu trang kín mít
"Xảy ra chuyện gì?" tiếng Hắc Lãnh Thần vọng ra từ loa điện thoại
"Buông mami tôi ra." Hạ An Chi hét lên
"An Chi, mami bị làm sao?" Hắc Lãnh Thần mất bình tĩnh
Tút... tút... tút...
"Chết tiệt!"
Hắc Lãnh Thần ném mạnh điện thoại xuống đất, cậu nhanh chóng lôi máy tính ra hack vào hệ thống camera của nhà để xe công ty Hắc Kim.
Màn hình máy tính hiện lên đoạn video Hạ Ninh Dung bị một nhóm người bịt kín mặt hạ thuốc mê bằng khăn tẩm thuốc. Sau đó là Hạ An Chi cũng bị hạ thuốc rồi đưa đi nhưng không nhìn thấy là họ bị đưa lên chiếc xe nào, có vẻ như đám người đó không để xe trong nhà xe của công ty. Những camera khác cũng không ghi lại được gì, xem ra bọn chúng đã để xe ở góc khuất của camera.
Lúc này ở văn phòng làm việc của Lăng Hàn Nhượng, anh ta cũng đang sốt sắng cho người đi điều tra về Hạ Ninh Dung.
"Đến Hắc Kim một chuyến đi."
Lăng Hàn Nhượng ngạc nhiên nhìn Khi Thế Dịch.
"Mau đi thôi." Khi Thế Dịch lạnh lùng bước ra khỏi phòng
Cả hai cùng đi đến công ty giải trí Hắc Kim, bất chấp bước vào phòng giám sát mặc cho bảo vệ ngăn cản.
"Mau mở camera dưới nhà xe lên cho tôi." Khi Thế Dịch quát lớn
Nhân viên giám sát run rẩy nhìn ra phía sau người đàn ông đang tràn đầy sát khí.
"Tai bị điếc hay gì?" Khi Thế Dịch mất kiểm soát
"Khi nhị thiếu có phải đang nghĩ nơi này là Khi Gia?"
Giọng nói lạnh lẽo vang lên từ phía sau, Khi Thế Dịch lập tức quay lại.
"Hắc tổng, chuyện này không liên quan đến anh." Lăng Hàn Nhượng cau mày
"Vậy sao? Tôi cũng không rảnh lo chuyện bao đồng." Hắc Hoàng Thiên khẽ cong môi
"Có điều đây là địa bàn của Hắc Châu, không phải ai muốn đến làm loạn thì đều có thể." Hắc Hoàng Thiên gằn mạnh từng chữ một
"Hừ. Địa bàn của Hắc Châu nên có thể tùy tiện bắt người?" Khi Thế Dịch nhếch mép khinh bỉ
"Khi nhị thiếu, anh nghĩ tôi không dám làm gì Khi Gia các người?" Hắc Hoàng Thiên lạnh giọng
"Vậy tôi phải chống mắt lên xem thử Hắc Hoàng Thiên anh có thể làm được những gì." Khi Thế Dịch khoanh tay trước ngực nhìn thẳng vào mắt Hắc Hoàng Thiên
"Hạ Ninh Dung và Hạ An Chi đã bị bắt cóc được hơn 30 phút."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.