Lúc này, Lăng Ánh Nguyệt đang ở sân bay tiễn Khi nhị thiếu trở về trước. Màn hình lớn ở đại sảnh truyền đến hình ảnh Hạ An Chi, bên cạnh còn có mami của cô nhóc. Lăng Ánh Nguyệt ngay lập tức đứng hình. Người trên màn hình đó là Hạ Ninh Dung thật sao? Vậy cô bé kia...
"Lăng Ánh Nguyệt, có ý chút đi." Lăng Hàn Mặc cau mày nhìn cô con gái đang tròn mắt nhìn lên màn hình lớn
Khi Thế Dịch có chút tò mò, anh cũng ngước lên nhìn. Lập tức bị thu hút bởi đôi mắt đặc biệt đó, tuy màu mắt khi chiếu lên màn hình led có vài phần không giống với màu gốc nhưng hoàn toàn có thể nhận ra được. Đặc biệt là với một người cũng đang sở hữu màu mắt đặc trưng ấy.
Màn hình vừa chuyển qua hình ảnh khác, Khi Thế Dịch liền quay sang hỏi Lăng Ánh Nguyệt: "Cô gái đó Lăng tiểu thư có quen biết sao?"
"À, là thư ký của anh trai tôi." Lăng Ánh Nguyệt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình
"Là đôi mắt đúng không?"
Khi Thế Dịch nhìn Lăng Hàn Mặc, gật đầu.
"Cháu tính thế nào?"
Loading...
Khi Thế Dịch quay lại nói với trợ lý: "Hủy vé đi."
"Ba, con nghe nói Khi Gia không có con gái mà." Lăng Ánh Nguyệt nói nhỏ vào tai ba mình
Trên đường trở về khách sạn, Khi Thế Dịch đã tiết lộ vài thông tin mà chỉ có một số người trong Khi Gia mới được biết cho Lăng Hàn Mặc.
Hai mươi tám năm trước, trong một lần sang Trung Quốc dự hội nghị, vợ chồng Khi Thế Cường đã bị một tổ chức xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-la-nu-than-van-nguoi-me/1742640/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.