"Hắc tổng, tôi thật sự không sao mà. Lúc nãy bác sĩ Đằng Kiêu cũng đã cho anh xem bản chụp CT rồi, anh có thể cho tôi về được không?" Hạ Ninh Dung xin xỏ
"Có lí do gì không?" Hắc Hoàng Thiên lạnh lùng
Có, đương nhiên là có rồi. Ngày mai là ngày Hạ An Chi tham gia cuộc thi piano toàn quốc, cô với cương vị là một người mẹ thì phải có trách nhiệm ở bên và giúp con gái mình luyện tập rồi. Nhưng giờ đâu thể nói ra cái lý do này được. Anh ta cũng phải biết là cô đang có nỗi khổ riêng chứ.
"Nếu không có thì ở lại đi."
"Nhưng mà..." Hạ Ninh Dung nhìn về phía Hắc Lãnh Thần như đang cầu cứu
Hắc Lãnh Thần đang định lên tiếng thì bị daddy chặn lại: "Con, theo daddy ra ngoài."
Hắc Lãnh Thần ngoan ngoãn nghe lời, Hạ Ninh Dung đành bất lực nằm yên trên giường.
"Nếu như đã biết chuyện vậy thì daddy cũng không giấu nữa." Hắc Hoàng Thiên vắt chéo chân ngồi trên sopha
"Thật sự là chị ấy sao?" Hắc Lãnh Thần nhìn chằm chằm xuống đất
"Đúng, chính là cô ấy."
"Vậy daddy tính sao?" Hắc Lãnh Thần nhìn thẳng vào mắt daddy
"Con muốn cô ấy biết?"
Loading...
Hắc Lãnh Thần không trả lời.
"Rất thích cô ấy?"
Cậu khẽ gật đầu. Hắc Hoàng Thiên cong môi, ánh mắt đột nhiên trở nên thâm hiểm.
Sáng hôm sau, Hạ Ninh Dung thức dậy thật sớm để thực hiện kế hoạch tẩu thoát. Nhưng cuối cùng vẫn là chạm mặt phải bạn của Hắc Hoàng Thiên – Đằng Kiêu.
"Cô Hạ dậy sớm vậy sao?" Đằng Kiêu lên tiếng bắt chuyện
"À...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-la-nu-than-van-nguoi-me/1742638/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.