Nam Cường Thịnh cũng không miễn cưỡng, anh vẫn đứng dựa vào cửa, anh nói như đang mơ: “Em quyết định là được rồi, cũng có thể được một người ưu tú như anh tỏ tình đúng là nhất thời tâm trạng hơi rối loạn.”
Rõ ràng vừa nãy vẫn còn nơm nớp lo lắng sẽ bị từ chối, chớp mắt một cái Nam Cường Thịnh đã tự tin mà tâng bốc bản thân như vậy rồi. Phương Minh trong lòng đang nghĩ sớm biết thế này thì cô cứ cho đợi chưa đồng ý vội cho anh một bài học.
Phương Minh nói: “Tuy anh nói rất tự tin, có điều đúng là em phải suy nghĩ cho cẩn thận, dù sao thì hai người mà ở bên nhau em cũng không có kinh nghiệm gì cả, em cần phải xem xét những ngày tháng sau này của cả hai đứa.”
Có thể có được câu trả lời này của Phương Minh trong lòng Nam Cường Thịnh đương nhiên là rất vui. Điều đó cho thấy anh có chỗ đứng quan trọng trong lòng cô. Người hà khắc với chuyện tình cảm như Phương Minh đương nhiên là sẽ suy nghĩ sau này nên thế nào.
Phương Minh đúng là một cô gái khác với những cô gái bình thường.
“Ừm, vậy chúng ta cứ nói chuyện với nhau thế này qua cánh cửa cũng được, đột nhiên anh cảm thấy như thế này cũng không tới nỗi nào.” Nam Cường Thịnh nhắm mắt lại, vừa nói vừa cảm nhận hơi thở của Phương Minh đằng sau cánh cửa.
Phương Minh thở dài và nói: “Này, anh như vậy có lạnh không? Bên ngoài còn đang mưa nữa....”
Nam Cường Thịnh thông qua hành lang nhìn những giọt mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500319/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.