Nhìn bóng lưng Phương Dĩnh rời khỏi văn phòng, trong lòng Đông Phùng Lưu không khỏi khen ngợi con mắt nhìn người của Nam Cường Thịnh.
Dáng vẻ và tố chất của cô Phương Dĩnh này cũng phải thuộc hạng nhất hạng nhì trong công ty, đặc biệt là mái tóc ngắn ngang vai càng thể hiện rằng cô ta là một người giàu kinh nghiệm.
Khi Đông Phùng Lưu bệnh nặng, Đường Tinh Khanh từ chức, trong tình hình khó khăn ấy, Nam Cường Thịnh đã cất nhắc cô ta, điều này có thể chứng minh cô ta có thực lực thật sự.
Vậy nên việc Đông Phùng Lưu giao phó cho cô ta xem như cũng yên tâm phần nào, vậy là anh có thể tập trung hết tinh thần vào công việc được rồi.
Mà ngoài ra, còn một việc khác.
Mấy ngày vừa rồi ở nhà, Đông Phùng Lưu và Đường Tinh Khanh dính lấy nhau như hình với bóng. Bởi vậy, Đông Phùng Lưu đi làm có chút không quen, giống như anh sắp phải đối mặt với một cuộc ly biệt rất đau lòng.
Đường Ngũ Tuấn thì khác, theo như cách nói của cậu thì cuối cùng cậu cũng không còn phải làm con cún cô độc, bị hành hạ nữa. Sau khi Đông Phùng Lưu đi làm, dường như ngày nào cậu cũng ngẩn ngơ ngồi trong phòng chơi điện tử.
Đông Phùng Lưu đã vì cậu mà chuẩn bị một chiếc máy tính đắt tiền, may là Đường Ngũ Tuấn cũng thích chiếc máy tính ấy và biết cách phát huy hết giá trị của nó.
Mỗi khi Đường Ngũ Tuấn đang tập trung chơi điện tử hoặc khi cậu ta đang làm một việc gì đó thú vị, Đường Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500296/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.